Page 389 - ĐẶC SAN HỘI NGỘ BK 2022
P. 389
vòng cho qua ngày giờ. Vì vậy tôi quyết định Sông Hàn thời xưa
ở lại Ban 4 biết đâu chừng còn có thể làm
được chuyện gì đó. Trung sĩ Năm mừng rỡ
giao cho tôi mớ công điện mới nhận và những
báo cáo vừa thảo xong rồi từ giã ra về.
Tôi vừa xem báo cáo vừa quay điện thoại gọi
qua hậu cứ Tiểu Đoàn 37, mục đích là thăm
Thiếu Tá Gio và giải thích vì sao tôi có Sự Vụ
Lệnh mà không về nhận bàn giao. Bên kia
đầu dây là Thiếu úy Tuấn, người tạm thay thế
Thiếu úy Nguyễn Văn An, để chỉ huy hậu cứ thực hiện chuyện này ngay tại làng chài Phú
từ tháng Giêng đến nay. Lộc, thì Vân lắc đầu:
- Ông Huy ơi là ông Huy! Đi đâu mất biệt - Họ chỉ có ghe nhỏ. Máy không đủ mạnh
vậy?! để nhồi sóng. Vả lại quen nhau quá! Làm liều,
Tôi giải thích việc Trung Tá An giữ tôi ngoài trở mặt cướp ghe thì…
Ban 4 hành quân để Đại úy Quỳnh lo cho Ban Vân bỏ lửng câu nói, nhưng tôi hiểu. Dù trong
4 hậu cứ. Sau đó “xếp“ quên luôn nhu cầu hoàn cảnh sống chết chỉ trong đường tơ kẽ tóc
của Tiểu Đoàn 37, mãi cho tới hôm kia mới thì người lính cũng nghĩ đến chút tình quân
có lệnh trả tôi về. Tiếc là đã quá trễ! dân. Huống chi đây lại là những người rất
- Nhờ hồng phúc của ngài, nên tui hưởng thân quen với Biệt Động Quân từ bao lâu nay.
nhàn mấy tháng nay. Khỏe chuyện này nhưng Biết Vân không còn tiền, vì lương tháng 3 đã
nhức đầu chuyện khác, huynh trưởng ơi! xả láng từ lúc còn nằm trong Trạm Xá của
Chúng tôi nói thêm vài chuyện nữa rồi gác Bác Sĩ Tín khi bị sốt rét ở Tam Kỳ, nên tôi
máy. Người bạn Khóa 59 Rừng Núi Sình Lầy, móc túi đưa cho anh chàng một ít. Anh bạn
có gốc cỡ cổ thụ vì bố là công chức cao cấp, gốc Long Xuyên từ chối. Tôi nhét đại vào túi
dân kỳ cựu làm tại Tòa Hành Chánh tỉnh. Từ áo của Vân:
lề đường Bạch Đằng, thoải mái buớc xuống - Coi như cho mượn. Nếu về được Sài
sông Hàn là có ghe đưa ngay ra tàu Hải Quân, Gòn ông thì ghé đưa cho bà già tôi.
vậy mà Tuấn vẫn chung thủy ngồi tại hậu cứ Vân ngập ngừng rồi gật đầu. Chúng tôi từ giã
trong lúc chung quanh chẳng còn ai. Thật nhau sau lời chúc bình an và cái siết tay thật
đáng nể phục! chặt. Khi ra tới cửa, Vân bất chợt quay lại hỏi
Có bóng người đến ngay trước cửa. Là tôi:
Nguyễn Thanh Vân, với ba lô mini đeo một - Tụi mình đi chung nha?! Ông đâu cần
bên vai! Trên nắp ba lô là hai trái “măng cụt“ phải ở lại đây!
M67. Lựu đạn tròn khó cầm nhưng dễ ném Tôi lắc đầu, không trả lời, chỉ cười tiễn chân
hoặc lăn. bạn, lòng thầm chúc bình an cho Vân. Bạn đi
Tôi cười khi gặp anh chàng vừa bước vào:
- Ông đi hành quân hả?!
- Tui tính đi luôn nhưng nghĩ tới ông, nên
vô đây từ giã.
Tôi hỏi Vân định đi đâu. Người bạn gốc khóa
6/72 Thủ Đức nói ngay là xuống Thanh Bình,
ra bờ biển tìm ghe đánh cá, mướn họ ra khơi.
Cùng lắm là cướp ghe. Tôi hỏi sao không
387