Page 388 - ĐẶC SAN HỘI NGỘ BK 2022
P. 388
nguyên vẹn, hơn một Trung Đoàn Bộ Binh từ đó. Lại một ngày
Huế vào, 3 Liên Đoàn Biệt Động Quân, một dài đang bắt đầu
Trung Đoàn của SĐ 2BB, không kể hai Lữ trong hối hả. Đà
Đoàn Thủy Quân Lục Chiến ở vùng Hà Nha, Nẵng như đang
Thường Đức và các đơn vị của Tiểu khu chạy đua với
Quảng Nam, Quảng Tín cùng với những đơn thời gian. Địch
vị và binh chủng khác đều đang tập trung tại gia tăng pháo
Đà Nẵng. Nửa triệu người! Trong số đó, có ít kích vào phi
nhứt 20 ngàn tay súng còn đủ khả năng tác trường, đài Kiểm
chiến. Vậy mà Đà Nẵng không có sức kháng Báo và căn cứ
cự và sắp rơi vào tay địch. Hải Quân bên
Sơn Trà.
Vì sao!? Chúng tôi không có thì giờ và
cũng không muốn nhức đầu vì những vì viễn Phố vẫn đông nghẹt người và xe. Vẫn là nỗi
ảnh đen tối, nên tận dụng thời gian để lòng hớt hải như những ngày qua, nhưng hôm nay
vòng phố xá. Vui được lúc nào hay lúc đó. thì trầm trọng hơn.
Lại quán hàng lê la, lại cà phê, bida cả buổi Chúng tôi chia tay khi vào tới Phú Lộc. Vân
tối rồi vòng trở lại Phước Tường, tìm đến nhà theo đường tắt, băng ruộng vào Tiểu Đoàn
Trung Sĩ I Lộc, một thời cũng làm phó cho 37BĐQ.
Vân. Lộc “điếc“ niềm nở tiếp chúng tôi và
bày ngay một chầu nhậu dã chiến để “lãng Tôi quyết định vào Bộ Chỉ Huy Liên
quên đời“. Chưa có cuộc nhậu nào “êm ái“ Đoàn. Vắng ngắt! Chỉ lẻ tẻ một vài người còn
như lần này vì cả bốn người không ai buồn ngồi đâu đó trong các văn phòng. Hình như
mở miệng nói, đùa như thường lệ. Chỉ rót cho không còn ai muốn làm việc. Câu Lạc Bộ
nhau rồi yên lặng nâng ly. Cứ như vậy mà cũng không có ai. Tôi rảo một vòng rồi về lại
uống cho tới khi chị Lộc nhắc mọi người đi văn phòng Ban 4. Chỉ có Trung sĩ Năm đang
ngủ thì cũng đã gần sáng. xớ rớ trước cửa. Tôi hỏi thăm anh về Đại úy
Quỳnh, Trưởng Ban 4 và về cuộc di tản
Thứ Sáu, 28-03-1975. thương binh cả ngày hôm qua. Trung sĩ Năm
8:00. Sáng - Lộc “điếc” quyết định không lắc đầu:
vào hậu cứ. Trung Sĩ Tuấn cũng về nhà tận - Tội nghiệp ông Quỳnh lắm! Ổng lo đủ
trong Tam Tòa. Chỉ có Vân và tôi đón xe lam thứ. Chạy tới chạy lui với Bác Sĩ Tín để lo
vào Phú Lộc dù không biết là sẽ làm gì sau cho anh em ngoài Quân Y Viện Duy Tân.
Nhưng khi xuống tới bến phà thì không thấy
tàu nào vô được. Tụi nó pháo quá xá! Bên phi
trường còn tệ hơn, cũng bị pháo tưng bừng.
Chết nhiều lắm! Nghe nói mình xin cho
thương binh nằm tạm trong Bệnh Viện Việt
Đức để chờ tải thương tiếp. Sáng nay ổng có
vào đây một chút rồi vọt ngay về nhà để lo
cho gia đình. Công việc ở đây chỉ có tôi. Mấy
anh em khác thì cũng ở nhà luôn từ lâu nay
rồi.
Tôi nghe nói mà cảm thấy xấu hổ vì mấy hôm
vừa qua chỉ biết thở ngắn, than dài và lòng
386