Page 404 - ĐẶC SAN HỘI NGỘ BK 2022
P. 404

(Viết theo lời kể N.T.H.)    Bửu Truyền
               N                                                âm thanh cho vừa đủ nghe. Cho êm dịu hơn.
                         hững sợi tuyết chảy đọng thành giọt
                                                                Cho hồn mình nổi trôi về dĩ vãng theo lời ca
                         như  thạch  nhũ  duới  mái  hiên  nhà.
                                                                tiếng  nhạc  dặt  dìu  của  các  ca  sĩ  ...  hậu  duệ
                         Sợi vắn, sợi dài. To, nhỏ, méo, tròn
               đủ kiểu, đủ cỡ. Ánh nắng không biết từ đâu       Thủ Ðức.
                                                                        Tháng  3  năm  1965,  tôi  theo  các  bạn
               đến, sáng hay trưa, chiếu rọi long lanh. Rùng    đồng nghiệp trình diện Trung Tâm Tuyển Mộ
               mình! Tôi tưởng chừng những giọt nước mắt        và  Nhập  Ngũ  số  2  tại  Tháp  Chàm,  Ninh
               ràn rụa ngưng đọng của một người con gái xa      Thuận.  Rồi  lên  xe  lửa  vô  Sàigòn,  đến  Thủ
               xưa. Quay mặt nhìn nơi khác. Mái nhà, đường      Ðức. Vào Ðại Ðội 13. (Sao không là 12 hay
               xá,  hàng  cây,  bãi  cỏ...  một  màu  bàng  bạc   14 mà là 13? Ghê quá hỉ!)
               trắng xóa lạnh  giá  đến  độ ghê rợn. Hai tay            Nhưng,  những  ngày  tháng  tại  đây  đã
               khoanh  vòng  trước  ngực  cố  nén  tiếng  thở   để lại trong tôi biết bao niềm thương nỗi nhớ.
                                                                Ðại Ðội trưởng, Ðại úy Hoan, người nói tiếng
               dài: "Tết lại đến. Ta đã xa quê, xa nàng bao     Bắc, giọng  Bùi  Chu,  hiền  khô!  Trung  Úy
               nhiêu  năm  rồi  nhỉ!?" Trên  gò  má  hóp  nong   Ðỉnh, Trung Ðội Trưởng. Cũng là người Bắc.
               nóng gậ  ghềnh nước mắt gờn gợn lăn. Thắm        Lại cũng hiền khô. Tôi được hai vị này ưu đãi
               lạnh, thẩn thờ tôi bước vào trong.               tận  tình.  Những  bài  tập  đầu  tiên  tôi  còn  có
                       Từ  chiếc  máy  Vietnamese  Public       mặt. Bị hít đất, thụt dầu vài lần. Nhưng, còn
               Radio,  giọng  đọc  tiếng  mẹ  đẻ  còn  ngượng   đoạn  đường  chíến  binh,  bò  hỏa  lực,  vượt
               ngùng của các em trong Ban Ca Nhạc Alpha,        sông, hành quân dã trại, gì gì nữa... tôi không
               Hội Cựu Sinh Viên Sĩ Quan Từ Bị Thủ Ðức,         được nếm mùi tập luyện. Thật là xấu hổ! Sau
               tôi nghe người ấm lại. Nghe lòng ấm hẳn lại!     4 tuần đầu, cứ mỗi buổi sáng Ðại Ðội vừa ra
               Các  em  đọc  Thông  báo.  Các  em  ca: "Ngày    đến bãi Tập, đồi Tăng Nhơn Phú, là Trung Úy
               bao hùng binh tiến lên. Bờ cõi vang lừng câu     Ðỉnh chạy vespa đến, gọi:
               quyết  chiến...".  Ối!  Thương  sao  là  thương!         - Huệ đâu? Trình diện tôi.
               Nôn nao! Xao xuyến! Các em hát hay tôi hát!              Và cứ thế, cho đến hết giai đoạn I, tôi
               Không, tôi đã từng hát hơn nửa đời rồi. Bây      thường được về Ðại Ðội cất súng, ba lô... lên
               giờ không còn hùng hồn nổi nữa! Tôi vặn bớt      Bộ  Chỉ  Huy  của  Trường  làm báo  và  học  võ
                                                                thuật Thái Cực Ðạo.
                                                                        Gần  suốt  thời  gian  này,  gia  đình  vợ
                                                                con ở Phan Rang không ai thăm nuôi tôi.
                                                                        Ngày  lễ  gắn  Alpha,  được  phép  về
                                                                Sàigòn, tôi đi theo anh Pha, người Nha Trang
                                                                ở  cùng  Phòng,  về  Hòa  Hưng  thăm  Bà  Già
                                                                Nuôi của anh. Có cả anh Thúy, nằm giường
                                                                trên tôi. Gia đình Bà Mẹ Nuôi gốc Huế.
                                                                        Tôi rất vui với các em nhỏ như gặp lại
                                                                các em học sinh thân yêu của mình. Ai hỏi tới
                                                                đâu,  trả  lời  tới  đó.  Gia đình  vợ  con,  có  bao



                  402
   399   400   401   402   403   404   405   406   407   408   409