Page 405 - ĐẶC SAN HỘI NGỘ BK 2022
P. 405
nhiêu người cũng kể tuốt tuột. Nhà này nhiều Mấy tuần trước, cả nhà đều rộn ràng sắm sửa
con cháu quá! Tôi không nhớ hết tên. Anh chuẩn bị tiế đón "ba người ngự lâm háo
Thúy đẹp trai nhất. Ðược các cô chiếu cố thủ", từ Thủ Ðức về hé . Chị Năm tôi nửa
nhiều nhất. Chúng tôi được chiêu đãi quá sức đùa nửa thật lậ đi lậ lại nhiều lần, và cho
nhiệt tình, thân mật, tươm tất, phủ phê. Chiều biết chi tiết. Anh Pha là người anh trong gia
Chủ Nhật, trở lại quân trường. Anh Pha nói xa đình quen biết ở Nha Trang. Anh Thúy là bạn
nói gần: anh Pha và một người nữa. Người này gốc
- Ê Huệ! Mày hay thiệt! Mới đến nhà Huế, ở Phan Rang.
Bà Già có một lần, đã chiếm cảm tình các cô Khi gặ ông, tôi như gặ lại một
rồi đó! người thân yêu đã xa cách từ rất lâu. Hình
Tôi thành thật : dáng, gương mặt, nét cười hiền hòa, hơi ấm
- Anh Pha! Nói chơi hoài, tội nghiệp! của bàn tay chai sạm... hình như rất thân
Tôi có làm gì đâu! quen. Lục tìm trong ký ức, tôi vẫn không sao
Pha vừa xếp quà vừa cười mỉm: nhớ được, tôi dã từng gặ ông ở đâu!? Giờ
- Chính cái chỗ mày không làm gì, thì, tôi biết tại sao rồi!
mấy cổ mới khoái mày. Tao thấy cô Chín cứ Bởi những dòng chữ ông viết để lại
nhìn mày hoài. Cổ nói đã quen biết mày ở đâu cho me Bảo Linh, bà xã ông, dặn dò trước lúc
lâu rồi. Cổ còn có quà đặc biệt cho mày nữa nhậ ngũ. Con tôi, bạn cùng trường của Bảo
đó! Mày còn chối? Linh, đã đọc cho tôi nghe từng lời một.
Tôi trả lời như phân bua: Những trăn trở của ông trước cuộc sống
- Anh và anh Thúy cũng có mà! tương lai của Bảo Linh. Tôi cũng tìm thấy một
Thúy đổ dầu vào lửa: hần hình ảnh, tâm tư mình trong đó. Nó đã
- Anh Pha và tao đâu có duyên bằng từng là những suy nghĩ của tôi. Tôi đã thao
mày! Không chừng trong gói quà có thư của thức mấy đêm liền. Suy nghĩ thật nhiều trước
người đẹp nữa! Không tin cứ mở ra coi đi! khi đánh liều viết thư cho ông.
Nửa tin nửa ngờ. Không muốn các anh Và tôi tự hỏi: "Tại sao mình lại viết ra
và những người bạn xung quanh dòm ngó, tôi những cảm xúc tự thân để trao gởi cùng
chống chế: ông?"
- Làm gì có chuyện đó! Toàn kẹo với Thưa ông, có những con người sống
bánh khô không đây nè! Tôi vừa nói, vừa mở; giữa bao người thân yêu, nhưng tâm hồn họ
nhưng cũng vừa lấy người che dấu. Quả thật, vẫn cô đơn. Họ như lạc lõng giữa thế giới mà
các anh nói đúng! những gì họ làm như xa lạ với người xung
quanh.
Bình Dương, ngày 15-5-65 Tôi viết tiế thư cho ông, lúc gần 5 giờ
sáng. Có lẽ giờ này ông và các bạn cũng đã
Ông Huệ, thức dậy tậ thể dục, vừa chạy vừa la vang
Khi ông về đến Trường, lá thư này trên các con đường quân trường sũng nước
đang nằm im trong gói quà được ông khám mưa đêm qua.
há ra. Nhưng dù thế nào, tôi vẫn tin rằng nó Tôi dạo một vòng quanh nhà máy để
sẽ làm dịu đi nỗi nhớ nhà da diết trong ông. cái lạnh buốt xương thấm vào người. Lúc này
Ðó là tâm trạng của người trai xa nhà, tùng sao thèm vô cùng một chút ấm á của gia
chinh nhậ ngũ. Họ thường bần thần suốt một đình, bên cạnh những người mình thương yêu.
thời gian dài, hồi tưởng lại những cảm xúc về Ông biết không, chỉ cách Thủ Ðức của ông
quê nhà... hơn 20 cây số, mà bầu trời Bình Dương sáng
Thưa ông, nào cũng hủ mờ sương. Một màn khói mong
403