Page 55 - ĐẶC SAN HỘI NGỘ BK 2022
P. 55

Trần Kim Diệp
                                                                  Tuy  không  tin  lắm,  nhưng  tôi  cũng  thử  cầu

                                                                may.  Tôi  xin  người  thân  tiền  mua  ba  điếu
               Chào các Bạn,                                    thuốc có đầu lọc, mượn cái hộp quẹt của ông
               Quá khứ là hành trang để ta rút tỉa kinh         anh vợ, rồi đến gặp tên cán bộ phụ trách, mồi
               nghiệm.                                          điếu  thuốc  mời  anh  ta  hút  và  tặng  luôn  hai
               Tui gửi lại 1 bài viết cũ để khi nào rảnh các    điếu bỏ túi, thế là tôi có ngay tờ giấy phép đi
               bạn đọc chơi và quên đi trong giây lát dịch      đường.
               cúm Tàu.                                         Hết xẩy! Từ đó về sau, mỗi khi cần gì tôi chỉ
                                                                bổn cũ soạn lại hoặc đôi khi cho chắc ăn hơn,
                                                                tôi  mua  vài  tờ  vé  số  cặp  hai  hoặc  ba  (một
                     au  nhiều  năm  "luyện  chưởng"  ở  miền   đồng/tờ) trao cho tên cán bộ, rằng thì là  cán
                     Bắc,  tôi  được  phép  "hạ  san".  Cầm  tờ   bộ lương chẳng nhiều, giữ vài tấm vé số nầy biết
               S     "lệnh  tạm tha" tôi trở về thành phố đã    đâu gặp may trúng độc đắc sẽ đổi đời; nghe bùi
               thay tên, từ cảnh vật đến tình người đều thay    tai nên lúc nào họ cũng thỏa mãn ngay cho tôi
               đổi, tôi ngơ ngác như Mán ra thành.              khỏi cần "kíu xét".
               Tuy đã ra khỏi "lò hấp", nhưng người ta vẫn
               "quan tâm ?" về tôi, ngày ngày cho chú công      Về thăm lại nơi  chôn nhao cắt  rốn cách Sài
               an  khu  vực  đến  "vấn  an  sức  khỏe  "  và  mỗi   Gòn hơn trăm cây số, quê tôi trước 1975 thật
               tuần tôi phải lên trụ sở công an phường để họ    trù  phú,  nhưng  nay  cũng  cùng  số  phận  hẩm
               ngắm dung nhan cùng đóng một con dấu đỏ          hiu của cả Miền Nam, trở nên tiêu điều, người
               vào tờ giấy ra trại.                             dân vất vả hơn, câm nín hơn và nhất là vắng
                                                                tiếng cười hồn nhiên của trẻ thơ… .
               Dù tỏ ra"ưu ái"
               nhưng  khi  tôi                                  Tôi vốn luôn nghĩ rằng Sinh  - Lão - Bệnh -
               xin phép về quê,                                 Tử là luật của vũ trụ, chẳng ai tránh khỏi, nên
               để  viếng  mộ                                    ngay trước sự ra đi  của người  thân tôi cũng
               Cha-  Mẹ,  tôi                                   xem đó là điều tự nhiên, chẳng có gì phải bi
               phải  đợi  dài  cả                               lụy;  nhưng  lần  nầy,  đứng  trước  mồ  của  mẹ,
               cổ. Hỏi thì được                                 nước mắt tôi tự dưng tuôn thành giòng. Một
               trả lời "đang kíu                                mảng ký ức trở về trong tâm khảm tôi...
               xét ". Tâm sự với thằng bạn thì nó hỏi: "Mầy
               có gì cho nó chưa? ".                            ...Vào những ngày cuối của tháng 3/1975, di
               Tôi đáp: “Tao vừa mới ra tù, không một đồng      tản từ V1DH về trú ở V3 DH, tôi gặp lại ông
               xu dính túi, lấy gì mà hối lộ”. Nó cười: "Dễ     Xếp cũ năm 1972 cùng phục vụ ở CCHQ/MT
               lắm chỉ cần vài điếu thuốc có cán thôi ".        mà hiện là HT của một chiến hạm. Tôi hỏi:



                                                                                                       053
   50   51   52   53   54   55   56   57   58   59   60