Page 59 - ĐẶC SAN HỘI NGỘ BK 2022
P. 59

Ty,  còn  chúng  tôi  năm,  sáu  đứa  chỉ  là  phu   Chất kín củi lên xe đã khó, mà chừa hộc để
               công nhật.                                       tên tài xế giấu nhựa cao su hay cà phê hoặc
               Tài xế vận tải thời nầy có thớ lắm, thật khá     đậu xanh lại càng khó. Chắc chắn là hắn đã ăn
               giả và rất hách dịch. Số xe lên rừng mỗi ngày    chịu, nên chẳng ai dám tố cáo, còn nếu rủi bị
               chỉ cần vài chục người phu, nhưng số người       thuế vụ xét gặp thì hắn sẽ đổ dẩy cho lũ phu
               chầu chực buổi sáng mong được cắt đi lúc nào     chịu tội. May là chuyện bị xét đã không xảy
               cũng  khoảng  vài  trăm  và  người  phụ  trách   ra lần nào.
               chấm công lại là một cựu Trung Úy VNCH.
               Không rõ người anh vợ tôi đã nói gì mà mỗi       Chỗ  xuống  củi  để  trữ  cho  thành  phố  là  khu
               khi thấy tôi thì ông cựu Trung Úy nầy đều chỉ    đất  gần  Trung  Tâm  Tiếp  Huyết  và  Tổng  Y
               định tôi đi làm và có lần còn kề tai nói nhỏ:"   Viện Cộng Hòa.
               khi  nào  dzọt,  đàn  anh  nhớ  thằng  em  nầy  với   Việc  xuống  củi  thì  tương  đối  dễ  dàng  hơn.
               nhé".                                            Trên đường Võ Duy Nguy đoạn gần khu chứa
                                                                củi thì con buôn đã đứng sẵn rất nhiều và các
               Từ nhà tôi ở Phú Nhuận ra đến Ty Chất Đốt,       cậu phu lợi dụng đẩy xuống đường vài khúc
               tốn năm đồng xe lam, hai ngày ở trong rừng       củi để kiếm thêm vài trăm đồng.
               ăn bốn dĩa cơm với vài miếng ba rọi kho và
               chút  rau  muống  tốn  bốn  mươi  đồng  cộng     Phần tôi, đang đóng kịch đã giác ngộ lao động
               thêm bốn đồng trà đá vì trời nóng như thiêu,     là vinh quang, nên dù một đêm trên rừng làm
               vị chi là bốn mươi chín đồng, nhưng khi được     mồi cho muỗi đốt, khổ sở, vất vả, bầm dập tay
               trả  công  chỉ  nhận  có  năm  mươi,  hoặc  năm   chân…  để  hầu  như  làm  việc  không  công,
               mươi  lăm  đồng.  Đường  lên  rừng  Xuân  Lộc,   nhưng tôi vẫn làm ra vẻ vui vẻ, còn các cậu
               Hớn  Quản,  Lộc  Ninh,  Trảng  Bàng,…  thật      trai trẻ thì đâu thể ngu như tôi rồi lấy gì sống.
               khủng khiếp, không chỉ ổ gà mà toàn lỗ chân      Chính VC đã đẩy các em phải mánh mung để
               Khủng  Long,  ngồi  trong  lòng  xe  mà  bị  dằn   sinh tồn.
               xốc đến nỗi có lần tôi treo một cái võng nylon
               để nằm và chiếc võng đã bị đứt làm đôi.          Rồi  một  Trung  Tá  Công  Binh  mời  tôi  tham
                                                                gia  tổ  chức  của  Ông.  Ông  dẫn  tôi  đến  xem
               Sáng thì bụng trống trơn, lên đến rừng thì tên   chiếc  ghe  đang  tân  trang.  Ghe  dài  khoảng
               tài xế ra lệnh phải lăn xả vào công việc, trời   mười bảy mét, bốn máy. Ông cho biết đã có
               thì  nắng  như  thiêu,  nhiều  lần  tôi  bị  choáng   hai  khẩu  đại  liên  M60,  hai  cây  phóng  lựu
               váng. Nếu 1975, khi tôi tù ở Long Giao, VC       M79, một khẩu M16, vài thùng đạn và tuyên
               đã đốn vô tội vạ cao su ở Long Khánh để làm      bố là nếu bị  VC xét thì ăn thua đủ để thoát
               củi  thì  nay  chúng  cũng  tàn  phá  những  rừng   hoặc  chết,  quyết  không  để  chúng  bắt.  Dù
               của Miền Nam để lấy củi. Những khúc củi dài      không thấy súng ống, nhưng tôi thích phương
               hai mét, đường kính từ hai đến bốn tấc có khi    cách của ông Trung Tá Công Binh nầy. Tiếc
               nặng  cả  trăm  kí  lô  gram.  Chúng  tôi  phải   là để kiếm cho đủ hai trăm năm mươi người
               khiêng đến xe với khoảng cách vài chục đến       khách  vượt  biên  như  Ông  muốn  không  phải
               trăm mét, rồi chất lên xe tải có mui, lèn kín    dễ và chẳng biết đến bao giờ.
               củi như chất que diêm trong một cái hộp quẹt.    Sau đó, một ông Trung Tá Dù đề nghị tôi lái
               Tội nghiệp, mấy cậu trai trẻ thấy tôi quá đuối   cho một tổ chức đã có liên tục mười chuyến
               nhiều lần đề nghị: "Ông thầy mới ra tù, khiêng   thành công. Ông ta chỉ cho tôi thêm một chỗ
               hổng nổi đâu, để tụi em làm".                    và dù chưa thấy qua chiếc ghe, nhưng tôi vẫn
                                                                nhận vì bằng mọi giá tôi đã nhất quyết phải ra
               Tôi  thật  cảm  động,  cám  ơn  các  em,  nhưng   đi. Ông giao cho tôi một số tiền để mua sắm
               cũng phải ráng hết sức mình.

                                                                                                        057
   54   55   56   57   58   59   60   61   62   63   64