Page 61 - ĐẶC SAN HỘI NGỘ BK 2022
P. 61

về.  Phóng  lao  phải  theo  lao,  tôi  tiếp  tục  lái   nhiên  vì  thành  ghe  thấp  và  đôi  khi  tránh
               ghe ra cửa Ba Động.                              không kịp nên thỉnh thoảng ghe cũng bị sóng
                                                                tràn vào. Tôi yêu cầu cánh đàn ông, chia từng
               Hồi năm 1971, khi phụ trách chiếc Kiểm Báo       cặp thay nhau múc nước đổ ra biển. Còn phụ
               Hạm Ba Động HQ 460, tàu tôi neo ngoài khơi       nữ và trẻ con thì thật tội nghiệp, họ vô cùng
               cách  cửa  Ba  Động  hai  mươi  cây  số,  các  Sĩ   sợ  hãi,  nhưng  chỉ  biết  xì  xụp  lạy  hay  cầu
               Quan  thay  nhau  vào  Vĩnh  Bình  mua  thực     nguyện.  Trên  ghe  tôi  có  một  ông  Tiến  Sĩ,
               phẩm cho tàu, còn tôi chưa lần nào vào đó.       nhưng lúc đó ông không phụ tát nước mà chỉ
               Vì không biết gì về cửa Ba Động nên khi ghe      cầu nguyện như những người phụ nữ, tuy có
               ra gần đến cửa biển, dù sông thật rộng, ghe tôi   trình độ văn hóa cao nhưng khi hữu sự giá trị
               bị vướng phải một cồn ngầm. May nhờ thủy         của ông lại không bằng các cậu trai trẻ.
               triều lên, tôi rút ghe ra được và thẳng ra biển.
               Lúc đó biển thật động, mà ghe là ghe nhỏ đi      Phần tôi, đã từng hai lần thoát chết trong trại
               sông, thành ghe rất thấp, không có volant nên    tù  CS, nên lúc đó tôi không hề sợ,  ngoài  ra
               phải lái với cái cần lái ở đuôi ghe.             nhìn  hàng  chục  đứa  bé  thật  tội  nghiệp,  tôi
               Do không thể đâm thẳng ra biển, tôi phải lái     càng vững tay lái hơn, vừa niệm Phật vừa lái
               chếch  sóng,  nhưng  ngày  càng  gần  hải  đăng   đến khi trời sụp tối. Tôi đang lo là sẽ không
               Vũng Tàu.                                        thấy đường để tránh sóng thì may thay sóng
               Cuối  cùng tôi phải  liều lĩnh chấp nhận rủi  -   dịu dần như có một phép mầu.
               may đâm ra khơi. Hôm đó vì biển quá động,
               những  ghe  quốc  doanh  đánh  cá  từ  Côn  Sơn   Sau một ngày vật vã với sóng gió, tôi mệt đừ,
               phải chạy cả về SGN và khi ghe tôi ra khơi       nên giao tay lái cho cậu em vợ và ngả lưng
               khoảng  hơn  nửa  giờ  thì  bị  một  ghe  Quốc   bên cạnh những buồng dừa ngổn ngang. Số là
               Doanh đuổi theo. Ghe chúng lớn loại đi biển      tổ chức cho biết là tôi có một người phụ lái và
               được  trang  bị  máy  mạnh,  còn  ghe  tôi  nhỏ,   một  người  thợ  máy,  nhưng  trên  thực  tế  thì
               máy  chỉ  hai  Bloc;  nếu  chúng  tiếp  tục  đuổi   người phụ lái là một cựu Đại Úy Địa Phương
               chắc chắn sẽ bắt được chúng tôi, nhưng không     Quân,  đã  có  lái  qua  tàu  sông,  nhưng  suốt
               hiểu  vì  sao  chúng  bỏ  cuộc  và  ghe  tôi  thoát   trong  chuyến  vượt  biên  ông  không  lái  thay
               nạn.                                             cho tôi lần nào. Còn người thợ máy thì dỏm,
                                                                thực  ra  chỉ  là  một  thợ  tiện,  anh  ta  ở  trong
                                                                cabine trông nom máy và phụ trách giữ mấy
               Ghe sông vượt biển                               bao bột đậu xanh và bột Bích Chi. Anh lại rất
                                                                say  sóng,  nên  giữ  gìn  thế  nào  mà  mấy  bao
               Trưa  hôm  sau,  chúng  tôi  lọt  vào  một  cơn   thức ăn nầy bị lọt xuống hầm máy và ngấm
               giông.  Thường  thì  sóng  biển  từng  đợt  đánh   dầu gas-oil nên không còn dùng được.
               theo chu kỳ, nhưng trong cơn giông thì sóng
               loạn, tôi vừa lái vừa cố gắng tránh sóng, tuy    Trong đêm,  khi  cậu em ôm  tay lái, tôi chập
                                                                chờn bên cạnh thì nghe tiếng nước chảy róc
                                                                rách. Kiểm lại thì chiếc thùng phuy chứa nước
                                                                uống vì quá cũ lại bị sóng nhồi nên bị thủng
                                                                và nước thoát ra, khi tôi phát giác và bít được
                                                                lỗ thủng thì nước chỉ  còn lại rất ít.  Rồi một
                                                                cơn mưa to chợt ập đến, do không được dự trù
                                                                trước nên một số người vội đem cái mền căng
                                                                ra hứng được đầy phuy nước. Điều thật buồn


                                                                                                        059
   56   57   58   59   60   61   62   63   64   65   66