Page 60 - ĐẶC SAN HỘI NGỘ BK 2022
P. 60
hải đồ và tôi may mắn được em của một
người bạn cùng khóa HQ bán rẻ nửa giá.
Trước khi ra đi, tôi đã dùng số tiền thừa phân
nửa đó để đãi cho bốn đứa con của người Dì
vợ, mỗi đứa một tô bò viên ở chợ Phú Nhuận.
Nhìn những đứa bé sung sướng xì xụp với tô
bò viên, tôi thật xúc động.
Trước 1975, nhà chúng cũng không tệ, nhưng
khi VC thống trị thì trở nên nheo nhóc, cha là Ông nầy mê Cộng Sản đã hiến mười lăm mẫu
ngụy nên phải đi tù, mẹ thì muôn ngàn khó đất cho VC làm công binh xưởng, cả gia đình
khăn để nuôi đàn con đông nheo nhóc, do đó đều theo VC, có vài đứa con đã lên bàn thờ,
trong nhiều năm chúng chỉ biết cơm độn với riêng bà vợ bị bom gãy cột xương sống.
rau muống chấm nước mắm kho quẹt. Có điều là dưới thời VNCH, thì ai cũng được
bệnh viện chăm sóc, chữa trị, nhưng khi VC
Riêng cô chị cả của chúng, mười sáu tuổi đã cướp miền Nam thì tất cả thuốc men đều vét
đỗ tú tài hai hạng tối ưu và nhờ học ở hội sạch chở ra Bắc, từ đó người dân Miền Nam
Việt- Mỹ khá thạo tiếng Anh, nhưng vì lý lịch dù bệnh gì thường chỉ có Xuyên Tâm Liên
con ngụy nên không được tiếp tục học, cũng hoặc thuốc dỏm, bác sĩ dỏm thôi.
không xin được việc làm.
Cô tâm sự: "người xứng với em thì hoặc đang ở Đến 1976, thì Mặt Trận Giải Phóng Miền
nước ngoài hoặc còn trong tù, còn lũ người Nam bị giải tán và hầu hết cán bộ VC Miền
rừng nầy (VC), thì dù chết em cũng không Nam cũng bị cho ra rìa.
ưng". Do đó cô đã lén lút buôn chuyến, xuống Bất mãn vì hai thập niên theo VC, chỉ được
miền Tây mua ít thịt thà, cá mắm đem về Sài dăm bằng liệt sĩ, vài tấm huân chương treo
Gòn bán kiếm chút lời, nhưng thời đó những vách để nhát con nít khi chúng khóc, vợ đau
món nầy đều bị cấm, bị chận xét, tịch thu và xin cấp thuốc cũng không có…
phạt; nên mười chuyến chỉ họa hoằn một, hai Ông bí thư Xã Ủy nầy quay sang bắt tay với
chuyến là thoát. Kiếm được chút đỉnh, vay "ngụy" và sau mỗi chuyến thành công được tổ
mượn thêm, cô vượt biển nhiều lần, nhưng chức thưởng cho hai lượng vàng.
đều thất bại và sau cùng bị chết đuối. Cạnh nhà ông Bí Thư là nhà của tên Trung
Tội nghiệp, cô rất ngoan đạo, nhưng phận bạc Đội Trưởng du kích xã, hôm đó có giỗ.
phải lìa đời lúc tuổi còn thanh xuân.
Khoảng hơn hai mươi tên du kích với AK47,
Người trong tổ chức của ông Trung Tá Dù, CKC nhậu nhẹt rần rần; thỉnh thoảng có tên
chở tôi từ Sài Gòn xuống Vĩnh Bình bằng xe kêu vói mời Bác Năm (Ông Bí Thư) sang
gắn máy. Ông nầy là cựu Đại Úy Biệt Động nhậu với chúng, ông ta thoái thác: “Tao không
Quân, người to lớn, mập mạp, đội nón cối, đi khỏe, tụi bây cứ tự nhiên”.
dép râu, giống hệt một cán bộ VC. Còn tôi với Đến đêm, ông và cậu con, chống ghe nhỏ đưa
giấy tờ giả, ôm sapoché theo ông như là tà lọt. tôi và ông Đại Úy Biệt Động Quân ra chiếc
Nghe nói ông gốc dân Văn Khoa, không biết ghe lớn đậu gần một trại cùi.
làm cách nào mà có dạo phụ trách thảo diễn Mọi người đã lên ghe đầy đủ và chúng tôi là
văn cho tên Tư Lệnh Quân Khu 7 của VC. hai kẻ sau cùng. Ghe bắt đầu hướng ra biển.
Theo giao hẹn, tôi chỉ trách nhiệm khi ghe ra
Đón chúng tôi ở một quán cà phê ở Vĩnh Bình biển, nhưng khi đi được một đoạn còn khá xa
là một Bí thư Xã Ủy VC. biển, người lái ghe nhảy xuống ghe con trở
058