Page 56 - ĐẶC SAN HỘI NGỘ BK 2022
P. 56
“Ông đi đâu?” – Ông bảo muốn kiếm vài bản kề Mẹ tôi đã không thành. Mẹ tôi, một người
đồ vùng Đông Nam Á. Tôi vào phòng thằng phụ nữ hiền lành, chất phác, không biết chữ
bạn lấy cho ông vài bản. để đọc được sách thánh hiền, nhưng bản chất
Ông vỗ vai tôi thân mật bảo: “Anh về nói với đôn hậu, luôn yêu thương, giúp đỡ mọi người,
bà Cụ (Mẹ tôi) chuẩn bị sẵn” - khi ông đến đón nên rất được hàng xóm mến, và cả gia tộc nhà
gia đình bên vợ sẽ đón luôn gia đình tôi. chồng thương. Tuy nhiên thật tội nghiệp, chỉ
Số là, ông rất mến tôi vì khi tôi phụ tá ông, có thằng con trai là tôi nhưng từ khi tôi học
mọi việc của căn cứ tôi đều cáng đáng. Ngoài trung học, đại học và làm lính với cuộc sống
ra, ông lập gia đình với một người phụ nữ gần phiêu bồng thì chẳng mấy khi được gần con,
nhà tôi, tức ngoài tình chiến hữu còn có thêm thậm chí trước khi nhắm mắt lìa đời cũng
tình chòm xóm. Tôi cám ơn ông, nhưng cho không được thấy con lần cuối.
biết là sẽ không đi.
Trở lên Sài Gòn, lần nầy tôi quyết định phải
Rồi ngày 29/04/1975, Ông Xếp của tôi là Đô ra đi. Nghe nói có thằng bạn cùng khóa HQ,
Đốc TL/HQ/V1DH và ĐĐ. TL/HQ/V3DH thường tổ chức vượt biên. Tôi tìm đến, đề
trước khi lên xe ra Vũng Tàu để xuống chiến nghị lái ghe cho nó. Nó đồng ý nhưng chỉ cho
hạm cũng đã khuyên tôi nên cùng đi với hai thêm một chỗ. Tôi trình bày là tôi có một vợ
ông -"Anh ở lại với tụi nó không được đâu ". và một con, chẳng lẽ phải để lại người nào?
Tôi cám ơn hai ông nhưng khước từ ra đi và Nó dứt khoát một chỗ, nếu nhận thì đánh,
trở về Sài Gòn để sau đó đi tù. không thì thôi. Tôi từ chối, lủi thủi ra về, lòng
ít nhiều xót xa, nhớ lại kỷ niệm hai năm
Tuy nhiên, cho đến nay, tôi không ân hận chút chung quân trường và vào năm 72-73 khi tôi
nào về quyết định nầy. Vì tôi không thể bỏ phục vụ ở CC/HQ/MT, lúc đó nó bị nạn
Mẹ tôi để ra đi. Mẹ tôi, người đã cho tôi cả dường như vụ còi hụ Long An, ghé tôi và tôi
một tình thương bao la, ngay từ khi ba tôi bỏ vẫn đối xử trong tình bạn.
gia đình đi sống với một bóng sắc khác lúc tôi
vừa tròn tuổi thôi nôi. Dù nhà thật nghèo, phải Rồi cơn buồn chỉ thoáng qua, vì vào thời
vô cùng vất vả, nhưng Mẹ tôi lúc nào cũng vì điểm 1983 phong trào vượt biên còn khá rần
Nội và hai chị em tôi. Mẹ tôi thủ tiết cho đến rộ, tôi lại là lính biển thứ thiệt, chắc sẽ không
khi nhắm mắt lìa đời năm 1976, đúng vào lúc đến nỗi nào và đúng như tôi nghĩ, không biết
kẻ cướp đày tôi lên vùng thượng du Bắc Việt. họ lấy tin từ đâu mà nhanh thật. Nhiều tổ
chức đã đến đề nghị tôi cộng tác với họ, kể cả
Tôi đã đi biết bao một tên Đại Úy bộ đội. Trước kia, tôi không
sông dài, biển rộng, rõ về VC lắm, nhưng giờ thì cho cả kho vàng
nhưng không có đại Fort Knox tôi cũng không tin nổi họ, do đó tôi
dương nào bao la cho biết là "29/04/1975 đang ở Vũng Tàu, dù có
bằng tình thương của phương tiện nhưng tôi đã không đi, vì không
Mẹ tôi. Tôi cũng đã đâu đẹp bằng quê hương mình, vả lại sau nhiều
có dịp đi công tác ở năm cải tạo, tôi đã hiểu được lao động là vinh
nước ngoài, thấy quang, nên từ nay sẽ hăng say lao động để góp
được sự văn minh, phần làm cho đất nước ta giàu mạnh ".
giàu có của họ,
nhưng không có vật chất nào đủ hấp dẫn để Tên bộ đội, không biết là muốn bẫy tôi hay
tôi phải xa Mẹ tôi. Tiếc thay việc ở lại của tôi thực sự đã chán ghét chế độ, hắn tròn mắt
chỉ là điều vô nghĩa vì ước nguyện được cận nhìn tôi và nghĩ có lẽ tôi mới vừa ở Chợ Quán
hay Biên Hòa ra, nên vội vã kiếu từ.
054