Page 98 - ĐẶC SAN HỘI NGỘ BK 2022
P. 98

Các  việc  làm  nhân  đức  của Cha  Jean         nước  Việt  Nam,  cho  các  người  cùi.
               Cassaigne đã đưa Ngài từ một căn lều tranh       Người nói:
               để  hục vụ người hủi tới tận tai Tòa Thánh La    “Suốt 47 năm dài, Cha đã sống giữa các con, đã
               Mã. Ngài được bổ nhiệm chức Giám Mục và          sống tại Việt Nam này,và đã dâng hiến tất cả cho
               Ngài   hải  tuân  lệnh  Toà  Thánh  về  làm việc   các con. Giờ đây, Cha không tiếc một điều gì về
               tại Ðiạ Phận Sài Gòn. Trong hơn 14 năm giữ       sự dâng hiến toàn diện ấy”.
               chức  vụ  này,  Ðức  Giám  Mục  Cassaigne
               đã đôn  đốc  thực  hiện  công  cuộc  bác  ái,     Theo lời từ biệt của ông Nguyễn Thạch Vân,
               cứu trợ  vật  chất,  ủy  lạo  tinh  thần  cho    đọc trong lễ an táng Ðức Cha Cassaigne tại
               những người gặ  cảnh bất trắc nghèo khó, di      Di  Linh  ngày  11  tháng  5,  năm  1973  kể lại,
               cư tị nạn, không  hân biệt địa  hương hay tôn    Cha Cassaigne còn nói:
               giáọ.                                            “ Việt Nam chính là quê hương của Cha, bởi vì
               Vì  nhớ  đám  dân  cùi,  Ngài  xin  từ  nhiệm    Chúa muốn như vậy”.

               chức Giám  Mục  Sài  Gòn  để  trở  về  băng  bó   Khi  nói  đến  câu:  “Nước  Việt  Nam  là
               vết thương  tinh  thần  và  vật  chất  cho  những   quê hương  của  tôi”.  Ðức  Cha  chắ   tay  như
               đứa con cùi hủi của Ngài tại làng cùi Di Linh.   để cầu  nguyện,  và  Ngài  khóc!  Ðây  là  giòng
                                                                lệ Thánh  cầu  nguyện  của  một  Tông  đồ
               Vì  sống  một  đời  sống  quá khắc  khổ  trong   Truyền giáo,  đã  tận  hiến  đời  mình  cho  lớ
               rừng nên Ðức Cha đã mang nhiều bịnh nặng.        người khốn  khổ,  bất  hạnh  nhất  trên  cõi
               Từ năm 1929, Ngài đã mắc bịnh sốt rét rừng.      đời này.
               Năm 1943, bịnh cùi đã đến với Ngài vì sống
               gần  gũi  với  người  bịnh;  từ  năm  1957, bịnh
               lao  xương  không  thuốc  chữa  làm  Ngài        Năm 1972, Ðức Cha đã được trao tặng Ðệ Tứ
                                                                Ðẳng  Bảo  Quốc  Huân  Chương  trên  giường
               đau đớn, và năm 1964, bịnh lao  hổi trở lại      bệnh và đã qua đời  tại  Di-Linh ngày 31-10-
               hành hạ thân  Ngài.  Ðức  Cha  đau  đớn  tột     1973.
               cùng với những cực hình thể xác, nhưng luôn
               luôn  vững  lòng  chấ   nhận  để  xin  Chúa
               thương mà giảm bớt cái đau của những người
               hủi tại Việt Nam.

                Những  ai  may  mắn  sống  gần  Ðức  Cha
               thường được nghe:
               “Ðời tôi chỉ có ba ước nguyện: được chịu đựng,
               chịu đau, và chịu chết ở đây, giữa những người
               Thượng của tôi”.
               (Je ne demande que trois choses: tenir, souffrir,
               et mourir ici, au milieu de mes Montagnards).

               Chúa  đã  nhận  lời  cầu  xin của  Ðức  Cha,  đã
               cho Ngài mang lấy bốn chứng bệnh nan y. Ðã
               giú   sức  cho  Ngài  chịu  đựng  quá lâu  dài.
               Những  ngày  cuối  cùng  tuy  đau  đớn, nhưng
               Người  vẫn  đọc  kinh  cầu  nguyện  cho


                          Vì yêu tha thiết con người. Cho nên mới lánh về nơi không người.
                     Quạnh hiu ngay giữa đất trời  Còn hơn hiu  uạnh giữa người thân thương


                  096
   93   94   95   96   97   98   99   100   101   102   103