Giă Vờ

Giă vờ ngơ ngác bao nhiêu.
Là tay cao thủ trăm chiêu... thần sầu.
Giă vờ chĩ là bước đầu.
Bài học thứ nhứt trong câu... gian tà.

Lúc nhơ ăn cắp trong nhà.
Đến khi hơi lớn bước ra... ngoài đời.
Quen tay thứ ǵ cũng chơi.
Nếu mà có chức khổ đời... với ông.

Ông chôm luôn că hàng rong.
Cho dân đói rách đừng ḥng... đứng lên.
Viă hè tha hồ mà rên.
Thiên đường là thứ ở trên... xa vời.

Kiếm cơm th́ phăi biết bơi.
Biết quơ biết quào biết thời... biết thân.
Giă ngu là thứ phăi cần.
Để sống trong xứ ngu đần... chĩ huy.

A/Đ 72A

Văn Hóa "Giả Vờ" ở Việt Nam : Ăn Cắp

Sống trong một đất nước lúc nào cũng lo sợ bị “Ăn Cắp” và phải cố tập cho ḿnh tính “Giả Vờ”… thật là “Đau Đầu”, “Nhức Óc” !!. Bài viết phiếm luận nầy rất hay v́ nói lên đầy đủ những tệ trạng của một xă hội KHÔNG C̉N NHÂN TÍNH CON NGƯỜI.

Tôi không bênh vực những Tiếp viên Hàng không bằng lư do ngô nghê là họ phải đút lót để đựơc có việc làm trong Air VN, nên họ phải buôn lậu chuyển hàng ăn cắp để gỡ vốn chứ ! Mà tôi thực sự thương hại họ, v́ ” Quít trồng Giang Nam th́ ngọt, trồng Giang Bắc lại chua !”

Ngay khi chào đời, họ đă bị sinh ra trong một bệnh viện “ăn cắp”: Bác sĩ, Y tá “ăn cắp” phong b́ của bệnh nhân, “ăn cắp” thuốc tiêm chủng ngừa bằng cách chia phân lượng thuốc tiêm ra nhiều phần, không đủ tiêu chuẩn, “ăn cắp” thủy tinh thể nhân tạo của Mỹ, rồi thay thế bằng sản phẩm Ấn Độ để “ăn cắp” giá tiền sai biệt.
Khi lớn lên, họ lại đi học trong những trường học “ăn cắp”: Giáo sư “ăn cắp” công tŕnh trí tuệ của người khác, học sinh, Sinh viên “ăn cắp” bảng điểm, “ăn cắp” bằng cấp dỏm bằng phong b́.

Khi bắt đầu bước vào xă hội, bước đầu tiên, họ đă bị Lănh đạo “ăn cắp” tiền đút lót để được có việc làm, nên họ phải tiến vào quỹ đạo ăn cắp, họ ăn cắp dự án, ăn cắp đất của nông dân, họ ăn cắp tiền phạt giao thông, họ ăn cắp sinh mạng của người dân bằng tra tấn, nhục h́nh …..

V́ vậy , khi tôi nh́n thấy những cô Ca sĩ, Hoa hậu, Người mẫu, vênh váo khoe khoang quần áo, túi xách, giầy dép hàng hiệu, xe “khủng”, nhà “khủng”, tôi thương hại họ quá, họ cũng bị “ăn cắp” trinh tiết, bị “ăn cắp” phẩm giá, anh ạ ! Tôi có con gái, và con gái tôi may mắn, được giáo dục tại trường học phân biệt điều phải, điều trái, được tôn trọng nhân phẩm.

Khi về Việt Nam, nhiều lần, xe người bạn chở tôi đi, bị công an thổi c̣i, rồi công an ṿi vĩnh, x̣e tay cầm tiền hối lộ. Tôi rơi nước mắt, họ c̣n nhỏ tuổi hơn con trai tôi. Con trai tôi có công ăn việc làm, nuôi con cái bằng chính sức lao động của ḿnh, dạy con, làm gương cho con bằng chính nhân cách của ḿnh . Những người công an trẻ đó cũng bị “ăn cắp” lương tâm, phải không anh?. Khi những người công an, đánh người, giết người, họ được bố thí trả công bằng vài bữa ăn nhậu, chút đồng tiền rơi rớt

Khi những phóng viên, bẻ cong ng̣i bút, viết xuống những điều trái với lương tâm, sự thật để được bố thí trả công bằng những nấc thang chức vị, những đồng lương tanh tưởi, nhà văn Vũ Hạnh đă gọi đó là “Bút Máu” đấy anh ơi !

Khi những quan ṭa, đổi trắng thay đen, cầm cán cân công lư có chứa thủy ngân như trong truyện cổ Việt Nam, họ cũng bị “ăn cắp” nhân tính mất rồi !
Trong xă hội, toàn là “ăn cắp”, vậy th́ kẻ cắp là ai? Ai cũng biết, nhưng giả vờ không biết, V́ Văn hóa “giả vờ” là đồng lơa cho xă hội ăn cắp.

Cán bộ lănh lương 200 đô la một tháng, xây nhà chục triệu đô nhưng giả vờ” đó là công sức lao động tay chân, và trí tuệ, hay quà tặng của cô em “kết nghĩa”? Tôi muốn xin cô em đó cho tôi được làm “con kết nghĩa ” của cô ta quá. Thế mà có những Lănh đạo, Ủy viên Trung Ương Đảng, Đại biểu Quốc Hội, Ban Nội Chính, Ủy Ban Điều Tra, Quan Ṭa “Thiết Diện Vô Tư”, Phóng viên Lề phải, Thành Đoàn, Quân Đội Nhân Dân, Chiến sĩ Công An, Trí thức Yêu Nước, Việt Kiều Yêu Nước sẽ sẵn sàng giả vờ tin vào quà tặng của “cô em kết nghĩa” đó!

C̣n có thể trong tương lai, sẽ có nhiều quan chức sẽ nhận được nhà “khủng”, quà tặng của ông anh kết nghĩa, bà chị kết nghĩa, ông bố kết nghĩa, ông cố nội kết nghĩa, khi không t́m ra con người nữa, sẽ tiếp theo con chó kết nghĩa, con trâu kết nghĩa nữa …

Công chúa mặc áo đầm hồng, ưỡn ẹo trên đôi giày cao gót hồng, đi thị sát công trường xây dựng, theo sau là một đoàn Chuyên viên già tuổi tác, thâm niên công vụ, nhưng ai nấy vui vẻ, hớn hở, giả vờ Công chúa là một Chủ tịch tài năng thiên phú, không cần đi học, không cần kinh nghiệm ǵ cả . Y như tên nhóc Bắc Hàn mặt búng ra sửa Ủn Ỉn, và đoàn tùy tùng Tướng già của thằng con nít đó vậy …
Toàn đảng đều “giả vờ” tin rằng các Hoàng tử, Công chúa đều là thiên tài không đợi tuổi, mặt trẻ ranh mà nhảy lên ngồi trên đầu các nhà cách mạng lăo thành, và ai nấy đều “giả vờ” tán tụng khen thơm như múi mít !. Thượng bất chính, hạ tắc loạn:

“Thanh tra, thanh mẹ, thanh ǵ?
Hễ có phong b́ th́ nó “thank you”!

Tôi buồn lắm, có đôi khi quá tuyệt vọng, tôi tự hỏi, ḿnh có nên quên ḿnh là người Việt Nam như con đà điểu vùi đầu trong cát, như quả chuối ngoài vàng, trong trắng, v́ tôi yêu nước Mỹ quá rồi. Nước Mỹ chưa, và có lẽ không bao giờ hoàn hảo, nhưng ở đây, ít nhất không ai có thể “ăn cắp” lương tâm, phẩm giá, và nhân tính của tôi. Tôi được sống như một “CON NGƯỜI” không phải chỉ “giả vờ ” “làm người” đang sống đâu …..

Theo FB Nhan Chinh

 

 


Thơ

Thơ cũ 2015
Thơ cũ 2014
Thơ cũ 2013
Thơ cũ 2012
Thơ cũ từ 2011...


Quê em  
Ta say!
Bán rẻ người thầy  
Nhớ thàng bạn cũ
Có một ngày  
Người trai Bất Khuất  
Bài thơ kính tặng NT Vũ Huy Chính TĐ 3 SVSQ
Đón xuân này nhớ xuân xưa
Mùa xuân trở lại
Xuân diễm mộng
Mùa xuân - Chúc nhánh sông đời

Ông Đồ
Mùa xuân - Ta chúc ǵ nhau
Xuân hẹn
Xuân nơi đâu  
Xuân, t́m về đồng nội  
Cung chúc tân xuân 2016  
Chàng là xuân  
Đón xuân 
Thư xuân gửi chi  
Xuân về đất khách  
Xuân ơi xuân  


Không khéo lại ... khờ khạo  
Tuổi già và mùa Đông  
Ray rứt vết hằn  
Noel 2016  
Nạn buôn người  
Làm sao cho thương  
Đứa trẻ mồ côi  
Đêm Thánh  
Đêm cực Thánh 
Christmas Eve Prayers  
Chúc mừng Giáng Sinh  
Em tan trường về 
Ăn ớt chợt nghĩ cau trầu 
Sao anh nhăn như cao khô  
Cơi người  
Hồi nhỏ
Ở trong nỗi nhớ
Chuyển hoa thân ái
Xuân quê nội 
Vần thơ sông núi

Lục bát ngày 30  
Một rồi một  
Thương người cô đơn  
Kư ức tuổi 15
Thương má quá
The glorious river  
Tổ cha cái bọn sài lang 
Nghĩa t́nh  
Gừi bé t́nh thơ  
Lời thật  
Sao không thấy t́nh anh là ẩn số  
Đa tạ  
Chuyến tàu đời  
Tại sao tôi yêu nườc Mỹ  
Đăng đẳng nặng ḷng  
Tha La xóm đạo  
Gia vị t́nh yêu  
Tiếng thơ  
Chuyện ḷng  
Tôi vẫn nhớ
T́nh đẹp mùa cấy lúa
Trong tù được tin Ba
Đừng chán nản  
Lá Thu 
Hương trà Blao 
Mưa khuya  
Có những người anh  
Cám ơn thơ  
Có v́ sao rơi  
Chú?  
Tiếng trống Sơn Tây  
Thu đất khách  
Mùa tạ ơn  
Vó ngựa Chi Lăng  
Ai chuyển giùm hơi ấm?  
Chỉ có anh người lính Cộng Ḥa
Câu thương anh gửi cho em hết  
Thơ t́nh ái  
T́nh người thời đồ đểu 
Gợn ư đầu Thu  
Hương vị quê hương  
Cho tôi được một lần  
Em thử về thăm  
Xin Thượng Đế đưa bàn tay từ mẫu  
Như vậy mới say nè  
Đừng quên người lính VNCH  
Phải ḷng...  
Hạ tàn
Chuyến tàu hoàng hôn  
VN trước nguy cơ 
Se sắt thương buồn  
Vô lương 
Anh khoe màu sơn  
Mùa Thu viễn xứ 
Sương đêm
Biết đến bao giờ?  
Gửi em chút ư  
Nh́n vào hiện trạng mà tự hỏi  
T́nh đẹp tuổi học tṛ  
Không vô sản  
Vu Lan nhớ mẹ  
Con mắt làm như  
Chuyện t́nh bông lục b́nh  
Vẹn ư thề  
Đi theo chính nghĩa  
Phải bảo bọc nhau  
Hè xưa thương nhớ  
Hái sao  
C̣n việt cộng, mất quê hương  
Đừng để quá muộn
Nhưng có khi nào ta tự hỏi... 
Hai sắc hoa hồng Vu Lan  
Nhớ măi t́nh quê  
Trang nhật kư 
Rượu thơ và thuốc  
Gánh dừa 
Người em xóm đạo

Viết cho người xưa  
Nhớ một người  
Tháng bảy nơi đây  
VN sau năm 2020  
Bạn xưa tương ngộ  
Có một đàn chim 
Ngọt ngào t́nh mẹ  
Tiềng hờn thế kỷ 
Năm trăm triệu hay hai tỷ bốn ???  
Nhớ bưóc đời trôi  
Tôi viết cho anh người tù... 
Nh́n về quê hương 
Trở lại Bạc Liêu 
Cháo gạo nhum  
Truy cùng diệt tận
Hăy đứng lên mau kẻo không c̣n kịp
Anh sẽ chảng đơn hành  
Anh đẹp nhất dưới trăng  
T́nh chiến hữu  
Anh lính Cộng Hoà ơi!  
Đừng ngồi chờ chết  
Đối thoại Lạc Long Quân và Âu Cơ  
Thương quê, thương cảm  
Vẫn hoài mơ ước  
Chưa đi chưa biết..  
Nỗi đau đứt ruột  
Khi tàn trận chiến  
Thời đồ đểu 
Xin gởi thế nhân 
Người lính cuối cùng  
Bổn phận công dân  
Chị em ơi khơi lửa!  
Kính tặng chiến sĩ QLVNCH  
Vẫn nhớ  
Đón mừng TT Mỹ Obama  
Anh chạm trái tim em !
Mặc niệm
Chỉ nhớ đôi ḿnh
Tâm sự cùng em Lam
Nói chuyện với người vớt cá
Cám ơn người dựng Cờ Vàng
Chút ư cùng em  
Dân Cha lời thơ mọn  
C̣n chần chờ ǵ mà chưa đứng dậy  
Nhất quyết không lùi  
Dỗi hờn  
Tâm sự về đêm  
Khi tự do vang lên tiếng nói  
Chiều nhớ Pleiku
Chuyện t́nh hoa mười giờ  
Đừng đem Bố về  
Đảng đă làm ǵ cho ta 
Những bản trường ca  
Quên, quện... quên luôn  
Xuống đường tự quyết  
Bản chất cs  
Tôi đă khóc  
Bức tranh đời  
Hạn hán
Tháng sáu ...ḷng ta !
Ngày của ai rồi sẽ dài dằng dặc
Đất Nước mình ngộ quá Cô Giáo ơi !!!
Ngày tàn bạo chúa
Con đường duy nhất
Một chút t́nh thơ
Mẹ khóc
Bà mẹ đất Thừa Thiên
Hai màu hoa
Thúy Kiều dạo khúc "nguyên nhân" cá chết
Lời của cá
Tổ quốc và trách nhiệm
Đất nước ḿnh ngộ quá phải không anh?
Sao vẫn là mơ
Chị tôi
Hỏa sơn hẹn nhé giờ tung nổ
Rắn độc tàu cộng  
Xanh xao tuổi buồn  
Thép đă tôi.... 
Ngày Phạm Viết Dũng ra tù  
4 năm nữa thôi 
Phận đời 
Tôi không thể nào mang về cho em  
Thương xóm đạo 
Tâu đảng, đang tẩu 
Đảng ǵ?  
Khi tôi chết  
Người lính QLVNCH  
Tôi đă khóc  
Vọng Quốc

Về theo chiến dịch  
Đi họp chung xe  
Mau đứng dậy  
Mất nước v́ Việt gian 
Gửi người yêu dấu 
Muôn đời là chủ nợ 
Kết bồ  
Quán nửa khuya  
Bản trường ca 24  
Viết nhớ bạn tù  
Những bà mẹ VN  
Ngày đó  
Ngắm cho măn nhăn  
Nụ hoa Cao Nguyên ngày ly biệt  
Nguyệt rằm 
Nước mắt rơi luôn tṛn 
Em thiêu áo mặc ấm đời anh  
Cám ơn lời khen
Rừng lá thấp  
Đảng phải chết v́ dân đang lớn dậy 
Đứng lên, Việt Nam !  
Đ̣ chiều 
Tin bạn, tha hương buốt lạnh lùng  
Giă vờ 
Việc mỗi ngày  
Hai quê 
V́ mưa 
Vườn yêu  
Cô giáo với t́nh xuân

Nhớ Kontum  
Có mặt nước bốn ngàn năm lịch sử  
Lạc Hồng ơi... ! thức dậy  
Thơ và tả quyền vc  
Làm ăn có lắm nhọc nhằn 
Tàu đêm năm cũ 
Chợ net - chợ đời 
Yêu em, em ngẩng cao đầu

Xin trả tôi về  
Thư cho người t́nh cũ  
Trại tù gặp mẹ  
Độc ẩm chiều nay  
Mẹ tính sao ? 
Ngại ngùng 
Bài Học Đầu Cho Con và những " dị bản " của nó  
Truy điệu
T́nh vẫn c̣n vưong
Đừng cấm sào sâu...
Tại sao và tại sao ?
Nén hương thắp về

Mẹ già trên đất khách  
Tiếng vọng 
Tiếng Việt  
VN c̣n hay đă mất 
Gấm, Nhung ? Thêm Lụa nữa nè 
Hai mùa mưa  
Nh́n các em đi, đồng bào nước Việt 
Bản trường ca 22 
Mừng 

Lời người Thương Binh & người vợ Thương Binh VNCH  
Lễ t́nh yêu  
Chia cho em  
Yêu th́ phải biết  
Lời tử sĩ 
Chị hiểu ḷng em ?  
Sao rơi vào thơ  
Quà tặng

Mưa xứ người có lạnh lắm không anh 
Kẻ ở Portland 
Luân bàn chính kiến 
Cẩn thận chị ơi! 
Giận bầy sâu mọt 
Đôi mắt người về 
Gởi anh lính VNCH  
Lần đầu chạm tay 
Ông phỗng đá
Sao mà thơm 
Khi Tổ Quốc đă vang lời hiệu triệu 
Để lại cho nhau 
Thi lắng nghe 
Thơ Lê-Phi-Ô & Trạch-Gầm - Cafe Lính  
Hoàng Trường Sa
Ai quên tên người
VN c̣n hay đă mất
Trọn giấc t́nh xuân
Sao mà lạ  
Thức dậy đi em  
Anh và Tôi  
Trúng gió