LUẬN BÀN CHÍNH KIẾN(Xin gửi đến những người Việt tỵ nạn CS thường hay về VN và những người có tư tưởng kêu gọi ḥa hợp, ḥa giải với VC.)
Anh bảo tôi là “chống cộng bằng mồm”
-Vâng, đúng vậy! đâu c̣n cách nào hơn
Súng đă gẫy, thân lưu vong đất khách
Lây lất từng ngày, nuốt nhục… cô đơn!
Nhưng so với anh là kẻ muối mặt
Thường về quê, t́m khế ngọt… khoe danh
Vung văi bạc tiền, luồn trôn giặc cộng
Phá nát luân thường – Phần tốt về anh???
Anh bảo tôi là “cực đoan cố chấp”
“Không ḥa, không giải – kiên quyết đấu tranh”
-Vâng, đúng thế! Ḥa hợp chi với cộng?
Nghị bàn tṛn với giặc (để) mất thanh danh!!!
Cả Nước – toàn dân nay đều ghét đảng
Hận lũ bạo quyền hiếp đáp dân đen
Sao chẳng cùng dân lật trang sử nhục
Lại quá ngu hèn tiếp cộng… bon chen!
Anh bảo tôi là “về quê để thấy
Nước Việt sau ngày thống nhất, đổi thay
Bây chừ phố phường lầu cao chất ngất
Người xum xoe, xe đời mới từng bầy”…
Rồi anh huyên hoang khoe h́nh mới chụp
Nhà thằng em chỉ cấp xă nhỏ nhoi
Lớn hơn dinh của Tướng Vùng thời trước
Anh mỉm cười đắc chí (chẳng biết tồi!).
Thật khốn nạn cho những con ếch luộc
Sắp bị chết mà tưởng được nguồn vui
Mạng sống của ḿnh bị do người khác
Đến cuối cuộc đời – chỉ biết ngậm ngùi!
Ôi, có lẽ phải giúp anh mở mắt
Để thời gian tự chuốc những đau thương
Nhận thức được tai ương đương vây bủa
Bởi chế độ đểu biến dạng khó lường!
Hăy nh́n vào thực tế trong xă hội
Miền Nam xưa là “Ḥn Ngọc Viễn Đông”
Thế mà nay “thống nhất” đi xuống hố
Thua cả Lào, Cam-Bốt… có nhục không???
Nhiều tỉnh thành bề ngoài coi khởi sắc
Nhưng toàn do người của đảng kinh doanh
Lợi nhuận bao nhiêu đều lọt túi Cán
Phần dân đen ngày tháng… mất tuổi xanh!
Trai lớn lên không làm ra tiền của
Chạy ngược, chạy xuôi, đen đúa mệt nhoài
Đứa bon chen đi “lao động xuất khẩu”
Xứ người – như nô lệ – hết tương lai!
Gái lớn lên không t́m ra nghĩa sống
Ngày chẳng khác đêm tăm tối nhạt nḥa
Phải bán thân cho người nơi đất lạ
Lắm kẻ bất hạnh bỏ xác phương xa!
Đa phần lương dân như anh đă thấy
Họ bị cướp nhà, tài sản, nhân quyền
Là bởi Việt Cộng manh tâm trù dập
Bằng những “Luật Rừng” man dă cuồng điên!
Hơn bốn mươi năm khoa trương thống nhất
T́nh trạng kỳ thị vẫn vượt chỉ tiêu
“Hồng hơn chuyên” để chặn ngăn trí thức
Giữ lợi quyền – v́ đảng – phải biết điều.
Bởi thế cho nên cả Nam lẫn Bắc
Lũ tà quyền toàn những đứa ngu đần
Nhưng lưu manh gian trá th́ bậc nhất
Cả gan làm việc ác vẫn b́nh thân.
Dân oan ba miền xuống đường chống đối
Họ bị côn an đập đánh dă man
Công lư ở đâu? Nhân quyền quá đắt!
Độc lập, Tự do – Nước mất, nhà tan!!!
Việt Nam ngày nay – Hỏi anh có biết
Thấy tận tường mặt trái xă hội không?
Cớ v́ sao Chệt Tàu đầy khắp phố?
Hán hóa rơ ràng – Ai bán non sông!?
Hồ đảng tà quyền: tội đồ dân tộc
Mặt thực Việt Cộng đă bị lột trần
Sao anh c̣n mê góp tay ủng hộ
Ḥa hợp, ḥa giải… cùng Cộng bất nhân!
Thôi anh nhé! Hăy sớm mau thức tỉnh
Chớ vong thân quên trách nhiệm đời trai
Thời gian tại thế chẳng c̣n lâu dài
Ngày nằm xuống… mong không ai kết tội!
Ḷng chân thật chỉ bấy nhiêu cần nói
Nghe hay không tùy thiện chí anh thôi
Nói lắm nhiều khi chỉ uổng phí lời
Xin tạm biệt – chờ cơ duyên gặp lại!!!
Hoàng Trọng Thanh
Rose City, Oregon * Jan. 30, 2016
Thơ cũ 2015
Thơ cũ 2014
Thơ cũ 2013
Thơ cũ 2012
Thơ cũ từ 2011...
Quê em
Ta say!
Bán rẻ người thầy
Nhớ thàng bạn cũ
Có một ngày
Người trai Bất Khuất
Bài thơ kính
tặng NT Vũ Huy Chính TĐ 3 SVSQ
Đón xuân
này nhớ xuân xưa
Mùa xuân trở lại
Xuân diễm mộng
Mùa xuân -
Chúc nhánh sông đời
Ông Đồ
Mùa xuân - Ta
chúc ǵ nhau
Xuân hẹn
Xuân nơi đâu
Xuân, t́m về đồng
nội
Cung chúc tân
xuân 2016
Chàng là xuân
Đón xuân
Thư xuân gửi chi
Xuân về đất khách
Xuân ơi xuân
Không khéo lại
... khờ khạo
Tuổi già và mùa Đông
Ray rứt vết hằn
Noel 2016
Nạn buôn người
Làm sao cho thương
Đứa trẻ mồ côi
Đêm Thánh
Đêm cực Thánh
Christmas Eve Prayers
Chúc mừng
Giáng Sinh
Em tan trường về
Ăn ớt chợt nghĩ
cau trầu
Sao anh nhăn như
cao khô
Cơi người
Hồi nhỏ
Ở trong nỗi nhớ
Chuyển hoa thân ái
Xuân quê nội
Vần thơ sông núi
Lục bát ngày 30
Một rồi một
Thương người cô đơn
Kư ức tuổi 15
Thương má quá
The glorious river
Tổ cha cái bọn sài
lang
Nghĩa t́nh
Gừi bé t́nh thơ
Lời thật
Sao không
thấy t́nh anh là ẩn số
Đa tạ
Chuyến tàu đời
Tại sao tôi yêu
nườc Mỹ
Đăng đẳng nặng ḷng
Tha La xóm đạo
Gia vị t́nh yêu
Tiếng thơ
Chuyện ḷng
Tôi vẫn nhớ
T́nh đẹp mùa cấy lúa
Trong tù được tin
Ba
Đừng chán nản
Lá Thu
Hương trà Blao
Mưa khuya
Có những người anh
Cám ơn thơ
Có v́ sao rơi
Chú?
Tiếng trống Sơn Tây
Thu đất khách
Mùa tạ ơn
Vó ngựa Chi Lăng
Ai chuyển giùm hơi
ấm?
Chỉ có anh
người lính Cộng Ḥa
Câu thương anh gửi
cho em hết
Thơ t́nh ái
T́nh người thời đồ đểu
Gợn ư đầu Thu
Hương vị quê hương
Cho tôi được một lần
Em thử về thăm
Xin Thượng
Đế đưa bàn tay từ mẫu
Như vậy mới say nè
Đừng quên
người lính VNCH
Phải ḷng...
Hạ tàn
Chuyến tàu hoàng hôn
VN trước nguy cơ
Se sắt thương buồn
Vô lương
Anh khoe màu sơn
Mùa Thu viễn xứ
Sương đêm
Biết đến bao giờ?
Gửi em chút ư
Nh́n vào hiện
trạng mà tự hỏi
T́nh đẹp tuổi học
tṛ
Không vô sản
Vu Lan nhớ mẹ
Con mắt làm như
Chuyện t́nh bông
lục b́nh
Vẹn ư thề
Đi theo chính nghĩa
Phải bảo bọc nhau
Hè xưa thương nhớ
Hái sao
C̣n việt cộng,
mất quê hương
Đừng để quá muộn
Nhưng có khi
nào ta tự hỏi...
Hai sắc hoa hồng
Vu Lan
Nhớ măi t́nh quê
Trang nhật kư
Rượu thơ và thuốc
Gánh dừa
Người em xóm đạo
Viết cho người xưa
Nhớ một người
Tháng bảy nơi đây
VN sau năm 2020
Bạn xưa tương ngộ
Có một đàn chim
Ngọt ngào t́nh mẹ
Tiềng hờn thế kỷ
Năm trăm triệu hay
hai tỷ bốn ???
Nhớ bưóc đời trôi
Tôi viết cho
anh người tù...
Nh́n về quê hương
Trở lại Bạc Liêu
Cháo gạo nhum
Truy cùng diệt tận
Hăy đứng
lên mau kẻo không c̣n kịp
Anh sẽ chảng đơn
hành
Anh đẹp nhất dưới
trăng
T́nh chiến hữu
Anh lính Cộng Hoà ơi!
Đừng ngồi chờ chết
Đối thoại
Lạc Long Quân và Âu Cơ
Thương quê, thương
cảm
Vẫn hoài mơ ước
Chưa đi chưa biết..
Nỗi đau đứt ruột
Khi tàn trận chiến
Thời đồ đểu
Xin gởi thế nhân
Người lính cuối cùng
Bổn phận công dân
Chị em ơi khơi lửa!
Kính tặng chiến
sĩ QLVNCH
Vẫn nhớ
Đón mừng TT Mỹ Obama
Anh chạm trái tim em
!
Mặc niệm
Chỉ nhớ đôi ḿnh
Tâm sự cùng em Lam
Nói chuyện với người
vớt cá
Cám ơn người dựng Cờ
Vàng
Chút ư cùng em
Dân Cha lời thơ mọn
C̣n chần
chờ ǵ mà chưa đứng dậy
Nhất quyết không
lùi
Dỗi hờn
Tâm sự về đêm
Khi tự do vang lên
tiếng nói
Chiều nhớ Pleiku
Chuyện t́nh hoa mười giờ
Đừng đem Bố về
Đảng đă làm ǵ cho ta
Những bản trường ca
Quên, quện... quên luôn
Xuống đường tự
quyết
Bản chất cs
Tôi đă khóc
Bức tranh đời
Hạn hán
Tháng sáu ...ḷng ta !
Ngày của ai rồi sẽ dài dằng dặc
Đất
Nước mình ngộ quá Cô Giáo ơi !!!
Ngày tàn bạo chúa
Con đường duy nhất
Một chút t́nh thơ
Mẹ khóc
Bà mẹ đất Thừa Thiên
Hai màu hoa
Thúy Kiều dạo
khúc "nguyên nhân" cá chết
Lời của cá
Tổ quốc và trách
nhiệm
Đất nước ḿnh ngộ quá phải không anh?
Sao vẫn là mơ
Chị tôi
Hỏa sơn hẹn
nhé giờ tung nổ
Rắn độc tàu cộng
Xanh xao tuổi buồn
Thép đă tôi....
Ngày
Phạm Viết Dũng ra tù
4 năm nữa thôi
Phận đời
Tôi
không thể nào mang về cho em
Thương xóm đạo
Tâu đảng, đang tẩu
Đảng ǵ?
Khi tôi chết
Người lính QLVNCH
Tôi đă khóc
Vọng Quốc
Về theo chiến dịch
Đi họp chung xe
Mau đứng dậy
Mất nước v́ Việt
gian
Gửi người yêu dấu
Muôn đời là chủ nợ
Kết bồ
Quán nửa khuya
Bản trường ca 24
Viết nhớ bạn tù
Những bà mẹ VN
Ngày đó
Ngắm cho măn nhăn
Nụ hoa Cao Nguyên ngày ly
biệt
Nguyệt rằm
Nước mắt rơi luôn
tṛn
Em thiêu áo mặc
ấm đời anh
Cám ơn lời khen
Rừng lá thấp
Đảng phải chết v́
dân đang lớn dậy
Đứng lên, Việt Nam !
Đ̣ chiều
Tin bạn,
tha hương buốt lạnh lùng
Giă vờ
Việc mỗi ngày
Hai quê
V́ mưa
Vườn yêu
Cô giáo với t́nh
xuân
Nhớ Kontum
Có mặt nước bốn
ngàn năm lịch sử
Lạc Hồng ơi...
! thức dậy
Thơ và tả quyền vc
Làm ăn có lắm
nhọc nhằn
Tàu đêm năm cũ
Chợ net - chợ đời
Yêu em, em ngẩng
cao đầu
Xin trả tôi về
Thư cho
người t́nh cũ
Trại tù gặp mẹ
Độc ẩm chiều nay
Mẹ tính sao ?
Ngại ngùng
Bài Học Đầu Cho
Con và những " dị bản " của nó
Truy điệu
T́nh vẫn c̣n vưong
Đừng cấm sào sâu...
Tại sao và tại sao ?
Nén hương thắp về
Mẹ già trên đất
khách
Tiếng vọng
Tiếng Việt
VN c̣n hay đă mất
Gấm, Nhung ?
Thêm Lụa nữa nè
Hai mùa mưa
Nh́n các em đi, đồng bào
nước Việt
Bản trường ca 22
Mừng
Lời người Thương
Binh & người vợ Thương Binh VNCH
Lễ t́nh yêu
Chia cho em
Yêu th́ phải biết
Lời tử sĩ
Chị hiểu ḷng em ?
Sao rơi vào thơ
Quà tặng
Mưa xứ người có
lạnh lắm không anh
Kẻ ở Portland
Luân bàn chính kiến
Cẩn thận chị ơi!
Giận bầy sâu mọt
Đôi mắt người về
Gởi anh lính VNCH
Lần đầu chạm tay
Ông phỗng đá
Sao mà thơm
Khi Tổ
Quốc đă vang lời hiệu triệu
Để lại cho nhau
Thi lắng nghe
Thơ Lê-Phi-Ô & Trạch-Gầm
- Cafe Lính
Hoàng Trường Sa
Ai quên tên người
VN c̣n hay đă mất
Trọn giấc t́nh xuân
Sao mà lạ
Thức dậy đi em
Anh và Tôi
Trúng gió