NÓ VÀ TÔI

Thân tặng các Bạn BK

Tôi Nó ,sanh ra chung mái trường
Mùa hè năm ấy dậy đau thương
Áo trắng thư sinh thôi gởi lại
Áo lính lên đường dạ vấn vương

* * *

Tôi Nó sanh ra chung mái trường
Mai nầy hai đứa trấn biên cương
Đêm nay thao thức ngồi tâm sự
Một sớm tinh sương đứa nẽo đường

* * *

Tôi Nó sanh ra chung mái trường
Kề vai sát cánh tựa uyên ươn
Đan tay xiết chặt t́nh bất khuất
Tôi Nó hiên ngang khắp phố phường

* * *

Tôi Nó sanh ra chung mái trường
Bây giờ, Tôi Nó cách đại dương
Nằm nghe sóng vỗ hờn ai oán
Tỉnh giấc mơ màng vọng cố hương

NGỘ KHỔNG 332


Họa thơ Tôn Ngộ Không

NÓ VÀ TÔI

Tôi nó gặp nhau chốn quân trường
Giửa mùa chinh chiến đốt quê hương
Giả từ áo trắng thời hoa mộng
Tóc ngắn ba phân bước lên đường

Tôi nó bên nhau chốn quân trường
Mồ hôi rơi rụng tợ mưa tuôn
Ḅ ,trườn,dă chiến rồi đột kích
Đêm về gát tuyến nhớ người thương

Tôi,nó tâm t́nh trải ngàn phương
Đồi Bác Sỉ Tín lúc chiều buông
Bóng hồng cô bé Khu Sinh Hoạt
Nàng bán cà phê chốn xạ trường

Ngày chia tay đến cũng thật buôn
Tôi nó mỗi người đi một phương
Tôi về lội nước vùng Đồng Tháp
Nó trấn cao nguyên gió ,núi buồn

Đất nước lâm vào cảnh bi thương
Tôi nó cùng nhau lại lên đường
Làm thân tù tội loài quỷ đỏ
Nhưng ḷng son sắc măi quê hương

Tôi nó gặp nhau chốn quê người
Qua đời tị nạn nổi cùng trôi
Nhưng t́nh Bất Khuất không phai nhạt
Quyết dựng quê hương,dựng cuộc đời

M Đ P
Đầu xuân 2012


Tôi nó gặp nhau, chốn quân trường
Khi thời binh loạn, buổi đảo điên
Ṭng quân nhập ngũ, trai thời loạn
Bỏ hết tương lai, bước vô trường

Tôi nó cùng nhau, học một trường
Mang theo tâm huyết, trai thời trẻ
Thao trường diễn tập, mồ hôi đổ
Chiến thuật chiến lược, học ngủ dài

Tôi nó những thằng, ở khác phương
Nhưng chung chí hướng, trai thời chiến
Sát cánh kề vai, học chung bài
Chín tháng quân trường, thời gian điểm

Tôi nó chia tay, dạ bù́ ngùi
Tôi về vùng núi, nó về xuôi
Thư hỏi thăm nhau, bạn mất c̣n
Nhưng t́nh hai đứa, bao giờ cạn

Tôi nó gặp nhau, chốn lao tù
Chia nhau muối hột, sống cầm hơi
Làm thân tù tội, ai biết khổ
Khóc cho non sông, đât nước buồn

Tôi nó gặp nhau, nơi quê người
Ba ch́m bảy nổi, đời tị nạn
Buồn tủi phận người, kiếp tha phương
Đêm về không ngủ, nằm thao thức

Hhọp lại anh em, quyết dựng cờ
Để có một ngày, không quỷ đỏ
Dựng lại cờ vàng, ba sọc đỏ
Để Việt Nam tôi, sống an vui

Quan âm