Page 128 - BẢN TIN SINH HOẠT CƯ AN TƯ NGUY SỐ 5
P. 128
128
Nhưng tôi không thấy lưu luyến gì nữa. Có
TỰ TÌNH TRONG thêm một, hai ngày cũng không mang lại
nguồn vui đích thực trong tôi và cho cả những
NGĂN KÝ ỨC người thân trong gia đình. Vã lại…Em cũng
đang ở thật xa. Định phận đã sẵn dành. Tôi vui
lòng chấp nhận. Ngày mai: 17-07-1972 sẽ là
MỘT THÁNG SAU KHI CHIA TAY ngày tôi nhập cuộc.
Không thấy em vào Sài Gòn như đã MỘT CHIỀU TRÊN BÃI CHIẾN THUẬT
hẹn. Cũng không có tin tức hay thư từ nhắn Biển đang sậm màu. Nắng nghiêng
gởi. Em đang ở đâu? Đà Lạt hay Nha Trang? bóng núi. Toàn cảnh “… Em nằm xõa tóc đợi
Phần tôi thì những ngày chờ đợi nhập ngũ thật chờ anh” đủ nói lên vẻ đẹp của quân trường
là vô vị. Quán xá với bạn bè. Thơ thẩn trên nơi miền thùy dương cát trắng. Đã có gió mát
căn gác lửng. Bồi hồi với nỗi nhớ nhung và làm dịu cơn nóng nung người sau một ngày
chờ mong một lần gặp lại nhau trước khi tôi cắm lá ngụy trang lúp xúp chạy, bò. Giờ nghỉ
chấp nhận dấn thân. Tôi nhớ em và nhớ Đà ngơi để chờ buổi học ban đêm là dịp tốt để cả
Lạt. Nhớ những ngày vui qua mau, nhứt là đám “Gian Thương Nhập Môn” ngồi quây
buổi chiều dạo phố sau cùng và buổi sáng bịn quần kể cho nhau nghe những câu chuyện
rịn dưới bến xe. Tôi muốn gặp lại em. Tôi cần buồn vui của thời “Đại Học Sĩ”. Chuyện giảng
gặp lại em. Và lần này tôi sẽ không bỏ lỡ cơ đường và hội học nói hoài không chán. Vài tên
hội “cạnh tranh” với người quân nhân lịch tình cờ nhắc lại lớp đàm thoại Anh ngữ mà em
thiệp đó. Còn được một tuần nên tôi vẫn hy và tôi đã góp mặt từ ngày đầu cho đến lúc
vọng gặp lại em, và tôi vẫn đang chờ… cuối. Thật là một ngẫu nhiên tuyệt vời để tôi
MỘT NGÀY TRƯỚC KHI TRÌNH DIỆN thêm nhớ em vì mới hôm qua tôi nhận thư em
NHẬP NGŨ từ Đà Lạt. Trong thư, em nói ông thầy người
Đọc thư đến thuộc lòng mà vẫn không Mỹ gốc Thanh Niên Thiện Chí có tình cờ gặp
thấy chán. Em vẫn lịch sự trong ngôn từ. em và sẵn dịp từ giả trước khi qua Phi Luật
Không có lời yêu thương nhưng bàng bạc mấy Tân dạy bên đó. Các bạn tha hồ hỏi han nhau
câu nhung nhớ. Vậy là không có cơ hội như về những gương mặt trong nhóm của họ, trai
mong ước. Thôi cũng đành! Cả buổi tối lê la cũng như gái, còn tôi gối đầu lên nón sắt, nằm
quán xá với người bạn mà lòng cứ nghĩ vẩn vơ nhìn trời, ngắm mây, vừa nghe cả nhóm cười
đâu đó. Hai mối sầu đời chia hai dòng suy nói vừa nghĩ về em và khung trời đại học để
tưởng mặc dù gặp nhau trong tâm trạng đồng tạm quên hiện tại nhọc nhằn. Giờ này em đang
cảnh. Mai tôi đi, nhưng hắn chờ ngày sau cùng làm gì nhỉ?! Mới giữa tháng 9! Viện Đại Học
mới chịu trình diện. “Họ cho thời hạn 3 ngày. còn nghỉ hè sao em lại lên Đà Lạt? Hay là anh
72 tiếng đồng hồ. Tao chỉ cần một phút bên em Thưởng và chị Nga cần giúp gì đó chăng?
cũng đủ rồi! Trình diện sớm lỡ như em lên tìm MỘT SÁNG CUỐI TUẦN TRÊN PHỐ
ngay lúc mình kẹt trong Quân Vụ Thị Trấn hay BIỂN
trên Trung Tâm 3 thì uổng công chờ đợi lắm. Thấm thoát đã xong thời gian huấn
Mà sao mày không chờ ngày cuối rồi trình nhục. Ngày phép đầu tiên, dù chỉ vài tiếng,
diện chung với tao?!... “Hắn nói nghe có lý.
Bản Tin SH/CATN Số 5 PHÁT HÀNH NGÀY 24/12/2021