Page 129 - BẢN TIN SINH HOẠT CƯ AN TƯ NGUY SỐ 5
P. 129
129
cũng đủ cho tôi hăm hở xuôi ngược phố như thế. Thì cũng vẫn là Nguyễn Duy Tân với
phường rồi ra Duy Tân trải lòng mình với Bao Giờ Biết Tương Tư, Ngô Quốc Thắng và
biển. Biển vào Thu hiền hòa gợn sóng. Điệp Lâm Hoài Nam với Giờ Này Còn Gần Nhau,
khúc rì rào quen thuộc làm tôi tạm quên em và còn tôi thì lúc nào cũng Mộng Dưới Hoa mà
Đà Lạt để nhớ về Vũng Tàu và thời mới lớn. em đã từng nghe đúng một năm về trước, tại
Phải chi em chưa lên Đà Lạt để chuẩn bị cho giảng đường Tri Nhất.
niên học mới thì thật là … Cứ như trò chơi cút Vô hình chung, chúng tôi đã hát lại
bắt! Trọn mùa hè chưa được gắn “con cá” nên những bài trong đêm văn nghệ Giáng Sinh của
không được đi phép cuối tuần. Còn bây giờ thì Khóa 8 Chánh Trị Kinh Doanh để nhớ mùa hội
tôi làm “con bà phước”, hết dạo phố đến ra học và cũng để tăng thêm nôn nao trong lòng
biển ngắm cảnh cho qua ngày giờ. mọi người, nhứt là Tân, Thắng, Thưởng, Lộc,
Nắng tháng 10 vẫn còn gay gắt, nhưng Thìn, khi sáng mai nhóm bạn Đà Lạt sẽ về cao
gió quyện từng cơn làm tôi thấy dễ chịu. Bãi nguyên, còn tôi trở lại Sài Gòn với tấm giấy
vắng, người thưa. Rải rác đó đây là những phép đầu tiên trong đời Lính do thiếu tá Dụng
màu áo tiểu lễ của Đồng Đế bên cạnh những Văn Đối cấp cho đi một tuần. Một nghĩa cử
mái tóc dài đưa chân trên bãi cát, hay chụm đẹp của Đàn Anh dành cho nhóm Sinh Viên Sĩ
đầu trong hàng quán, dưới rặng dừa hoặc hàng Quan Đồng Đế đến Bình Thuận và tham gia
dương rậm mát. Biển trưa ngập tràn ánh nắng. công tác Chiến Tranh Chính Trị tại quận nhà!
Trời quang, thanh thoát như trong tranh vẽ. “ - Sao mày không lên Đà Lạt với tụi tao? Hai
Sóng nước tràn bờ, vỗ nhịp nhàng như ngày cho Đà Lạt cũng đủ để mày thăm “ Nàng
khúc nhạc. Ước gì ngủ được một giấc ngay “ rồi. Thời gian còn lại dành cho gia đình cũng
trên bãi thì tuyệt vời!...Bước chân trở về được!”
đường Độc Lập lại đưa tôi đi ngang qua cửa Nguyễn Ngọc Thưởng rủ rê và tôi đã có
hàng tạp hóa của mẹ em ở gần chợ Đầm. Bà lúc phân vân suốt từ chiều đến giờ. Nhớ em
không nhận ra tôi. Và tôi cũng không dừng lại nhưng tôi cũng nhớ nhà. Phần lớn là vì không
chào hỏi. Chỉ gặp nhau một lần. Dễ gì nhận ra rõ em còn trên Đà Lạt với anh chị hay đã về
nhau!? Huống chi, mấy tháng trước tôi là bạch Nha Trang khi Viện Đại Học đóng cửa ăn Noel
diện thư sinh, còn bây giờ thì đen như tượng và Tết Dương Lịch suốt hai tuần lễ. Không có
đồng trên Hòn Khô, lại đang mặc đồ tiểu lễ. em thì Đà Lạt sẽ lạnh càng thêm lạnh. Và chắc
Khác biệt nhiều quá! Làm sao bà cụ nhớ tôi là chắn là tôi sẽ không chịu đựng được nỗi cô
ai!? đơn trong đêm thánh vô cùng cho dù gia đình
MỘT THOÁNG MÔNG LUNG GIỮA Thưởng luôn xem tôi như người trong nhà.
ĐÊM…” HỜI “ Thôi thì tôi còn những ngày phép Nha
Đêm mang hơi lạnh từ Trường Sơn về Trang và em có một tháng nghỉ Tết sắp đến.
ngang quận đường. Đêm yên lắng để những Chắc chắn sẽ gặp em ở phố biển để tâm tình
tâm hồn yêu văn nghệ của chi khu Hòa Đa và kể chuyện giảng đường. Ngày mai tôi sẽ
quây quần nghe “mấy đứa em Sinh Viên hát xuôi nam còn Thưởng và các bạn ngược bắc,
nhạc thính phòng…” Người thiếu tá Quận ra Phan Rang để lên Đà Lạt. Hy vọng lá thư
trưởng luôn ưu ái và trân trọng gọi chúng tôi nhờ Thưởng mang về sẽ kịp đến tay em trước
Bản Tin SH/CATN Số 5 PHÁT HÀNH NGÀY 24/12/2021