Page 131 - BẢN TIN SINH HOẠT CƯ AN TƯ NGUY SỐ 5
P. 131
131
Nhưng lòng tôi đang man mác một nỗi trong cơn mộng du của hiện thực. Kỷ niệm
buồn lo. Buồn cho hiện tại, lo cho tương lai. được dịp bừng dậy, nồng nàn, mãnh liệt, khi
Tiếng thở dài theo khói thuốc tan loãng vào nhìn lại khung trời thân thương của thung
cánh gió. Trong khi lòng tôi quặn thắt từng hồi lũng, núi đồi, phố xá, khuôn viên Đại Học và
thì biển vô tư giữ hoài một điệp khúc: đều đặn gặp gỡ những đồng môn kiêm đồng đội quân
và thong thả đến lạnh lùng. Đêm nay tôi lại trường. Bốn ngày du lịch đủ để sống lại trọn
nhớ em trong nỗi bồi hồi nghĩ về Đà Lạt. Giã mùa trọ học, đủ để tôi lâng lâng với cảnh vật
từ Đồng Đế! Tạm biệt Nha Trang! Ước gì có và con người, nhưng không đủ thời lượng để
em đêm nay, ơi mái tóc Khánh Ly của mù tôi xác định tình cảm đích thực dành cho em
sương núi đồi và nắng hồng phố biển! sau đúng 10 năm xa cách.
MỘT CÁNH THƯ MUỘN MÀNG Tình cảm xưa dành cho em vẫn còn,
Tôi nhận thư em ngay lúc Đà Nẵng nhưng hoàn cảnh đã thay đổi đến cùng cực.
đang lâm vào tuyệt lộ. Đọc thư em mà thầm lo Mặc cảm của một kẻ lỡ thời, thất thế, đang trĩu
cho đồng môn xưa và thành phố cũ. Đà Lạt nặng trong lòng đã làm tôi chùn bước. Thà để
cũng đang lên cơn sốt chiến tranh nhưng em kỷ niệm vẫn đơm hoa theo từng nỗi chạnh
và các bạn vẫn cố gắng hoàn tất học trình. Tôi lòng, hay bồi hồi, lâng lâng của hoài cảm luôn
thông cảm cho em và bạn bè. Bốn năm theo trở thành mộng mơ trong từng cơn hạnh phúc
học không thể bỏ dở dang vào phút cuối. Mặc khi nhìn lại những gì tôi đã trìu mến nhứt, còn
dù không hy vọng Quân Bưu sẽ còn hoạt động hơn gặp nhau để rồi không biết tình cảm sẽ
hữu hiệu vì Đà Nẵng đang vô cùng hỗn loạn, dẫn về đâu, tương lai sẽ ra sao khi tôi chỉ là
nhưng tôi vẫn hồi âm vội vàng. Ngoài lời một “phó thường dân” của chế độ mới.
nguyện cho em và các bạn được mọi sự an Thà giữ mãi kỷ niệm trong lòng để mái
lành và hoàn thành mơ ước, thì lá thư mang lời tóc Khánh Ly và tà áo dài mềm như sương của
chính thức tỏ tình, sau gần 3 năm chỉ có Thân giảng đường Spellman và trong những chiều
và Thương lúc mở đầu hay kết thúc. tan trường sẽ là hình ảnh đẹp muôn đời trong
Đã đến lúc phải nói thật Lời tim và Ý tôi khi nhớ về Đà Lạt và thời trọ học. Thật là
tình mặc dù em đã đoán biết từ lâu. Em sẽ phải mâu thuẫn phải không em?!
trả lời “tối hậu thư” nếu cánh thư bay về tận MỘT CÁNH THIỆP HỒNG
phố núi. Ngược lại thì coi như tôi nợ em một Cám ơn em đã có giải pháp cho trò chơi
lời hồi âm và có thể sẽ giữ mãi câu bày tỏ cút bắt trong tình cảm dành cho nhau. Tấm
trong lòng vì ngày mai của tôi, của đơn vị và thiệp cưới không có gì đặc biệt, nhưng mảnh
của Đà Nẵng cùng quân dân vùng 1 Chiến giấy kèm theo làm tôi chạnh lòng. Chỉ vỏn vẹn
Thuật coi như đã được tính sổ. có mấy dòng nhưng là cả một khung trời sâu
MỘT LẦN VỀ THĂM PHỐ NÚI thẳm của đáy lòng em. Đọc xong tôi cảm thấy
10 năm! Thấm thoát mà đã 10 năm! Đà buồn. “Người xa thì đã thật xa. Người gần thì
Lạt vẫn đẹp và trầm lắng như ngày xưa mặc cũng không gần hơn người đã xa. Quá khứ
dù hoàn cảnh và cuộc sống đã hoàn toàn thay nhạt nhòa. Tương lai vô định. Chỉ còn hiện
đổi. Tôi bồi hồi đưa chân qua những đường tại. Mà hiện tại thì cứ như một canh bạc, trong
xưa, dốc cũ mà cứ ngỡ như đang chập chờn đó nhà cái và nhà con cũng chỉ là một người.
Bản Tin SH/CATN Số 5 PHÁT HÀNH NGÀY 24/12/2021