Page 53 - BẢN TIN SINH HOẠT CƯ AN TƯ NGUY SỐ 5
P. 53
53
gần cả chục cuốn lịch cũng đáng đời ? Tôi tự Sơn chết đang nằm ngay lề đường, chúng tôi mỗi
trách mình sao ngu quá vậy, không chừa cho đầu 2 người khiêng anh để bỏ vào chiếc võng
người khác chia cái ngu nầy với? khiêng về, nhưng không sao nhấc anh khỏi mặt
Thời gian ngày qua ngày và tháng năm nầy đất được. Một hiện tượng thật hết sức kỳ lạ! Cuối
qua tháng năm khác, chúng tôi chuyển từ B7C7 cùng chúng tôi nói với anh Diệp Lân Sơn như
trong khu gia binh tiểu đoàn 1/43 rồi lên Phước sau:
Long. Anh Sơn ơi, nếu có linh thiêng xin anh để
chúng tôi đưa anh về nằm trong trại, vì nơi đây xe
cộ qua lại không tiện để anh nằm ở đây. Sau khi
nói xong những câu nói nầy, tự nhiên chúng tôi
nhấc anh lên nhẹ nhàng và đưa anh về trại GK3.
Anh là người tù đầu tiên được chôn ngay trong
trại nầy.
Khoảng tháng 6 năm 1976 chúng tôi di
chuyển đến Phước Long trại Bù gia Mập. Những
ngày tháng ở tù thì không có giấy mực nào tả hết,
tôi tạm xin phép quên đi chuyện tù và cho tôi xin
được nói về chuyến vượt biên trên tàu DN001
Trong thời gian ở trại GK3 nầy, chúng tôi
không làm gì ngoài việc mỗi ngày đi vác củi về (Đồng Nai 001). Chủ tàu của chiếc ghe nầy là tôi
để nhà bếp nấu ăn. Có một lần vác củi một số Nguyễn Hữu Nhân một sĩ quan vừa ở tù về.
Nhưng nhờ có người quen là anh Lami bà con với
anh em đi trước xin phép với một anh cán bộ
hướng dẫn cho ghé vào tiệm mua thuốc rê, anh Ông Năm Sự Ty Thuỷ Sản Đồng Nai (anh Lami
em vô đông nên bà chủ sợ mất tiền nên có vẽ to hiện đang định cư ở Pháp) cùng sự giúp đỡ của
tiếng, thế là tên Út Nhân, tên nầy lúc đó là Thiếu anh nên tôi được may mắn đứng tên chủ ghe
Uý luôn luôn bận đồ đen, ở phía sau đi lên nghe chiếc DN001 vaò khỏang tháng 5 năm 1983.
to tiếng, hắn bèn lầy khẩu súng colt đeo bên Chiếc ghe nầy đậu tại bến ghe của anh Khanh.
hông ra, nhắm vào toán vác củi của chúng tôi một Ghe được lắp máy cày 2 Kubota, mỗi lần muốn
số đang đứng và một số đang ngồi trên khúc củi xuất bến chúng tôi phải gặp tên Hồ Trung là công
và bắn liên tiếp hết băng đạn nầy. Hắn lại lắp an thị xã Phước Lễ, mỗi khi ghe xuất bến thì phải
thêm băng đạn khác và tiếp tục bắn như vậy. Hắn trình cho công an xã ký phép và cho phép mua
chỉa thẳng súng colt vào đoàn vác củi của chúng dầu vì vậy nếu không có tên nầy ký giấy phép thì
tôi chỉ cách hắn độ 3 hay 4 thước mà thôi. Lúc đó chúng tôi không mua được dầu để chạy và dĩ
có 2 anh em tù của chúng tôi bị thương một là nhiên ghe không xuất bến được.
anh Diệp lân Sơn, người thứ hai là Nguyễn văn Một hôm tên Hồ Trung nói với tôi: “Tôi
Hòa, thế rồi chúng cho lệnh di chuyển mặc ai chết biết anh là sĩ quan của chế độ cũ vừa cải tạo về,
ai bị thương gì đó không cần biết. anh lại làm ghe thì trước sau gì anh cũng sẽ đi
vượt biên. Tôi nói trước với anh là khi nào anh đi
Khi về đến trại tôi lại được phân công để
đi khiêng anh Sơn đã bị chết về, chúng tôi gồm có thì cho tôi gởi 2 đứa con đi với anh”. Thật hết sức
4 người được phân công làm nhiệm vụ nầy. Khi khó khăn cho tôi khi trả lời với hắn câu nói nầy.
ra trên đường đến Ấp Bảo Vinh nơi anh Diệp Lân Nếu tôi nói không đi thì cũng là điều hắn không
Bản Tin SH/CATN Số 5 PHÁT HÀNH NGÀY 24/12/2021