Page 58 - BẢN TIN SINH HOẠT CƯ AN TƯ NGUY SỐ 5
P. 58
58
toàn bên cánh bãi, chúng tôi chỉ có 3 cậu cháu và phải ghe vượt biên nên cuối cùng chúng quay mủi
anh Sơn là chủ ghe mà thôi, không tài công, ghe vào bờ. Thế là tôi thoát nạn, thật hú hồn, may
không thợ máy, không hoa tiêu tất cả đã bị kẹt mắn quá nêu đông người ghe khẩm thì chúng đã
trong bãi, giờ chỉ còn mình tôi mà thôi, chưa bao ghé vào bắt ghe tôi rồi. Trong cái rủi cũng có cái
giờ lái ghe nhất là đây lại là mùa mưa bão nữa
làm sao mà tôi có thể lái trong những cơn sóng
gió được. Lúc đó còn một người trong cánh bãi
là chú Tiệu mà thôi, chú nói với tôi là chú cũng
biết lái sơ sơ nhưng chưa bao giờ lái ghe trong lúc
giông bão như hôm nay.
Tới đâu hay đến đó, moi người trong ghe
không hay biết gì, chỉ có tôi là biết được ghe
mình ra đi không đủ dầu, không đủ nước, không
đủ lương thực, không hoa tiêu, không thợ máy,
không tài công v.v…
Chúng tôi không dám cho ai biết hết và
ghe tiến ra khơi trong nổi lo âu vô cùng của tôi,
Ghe gắn 2 máy Kubota mà lại chạy trên biển nên
chiếc ghe chạy chậm thật chậm. Nó không phải là may.
loại Yan mar thủy động cơ, nhưng tất cả đều tin
vào số mạng và tôi là người duy nhất chỉ biết Hải bàn không có. Tôi chỉ có cái địa bàn
bộ binh M1 mà thôi. Cũng may không hiểu sao
khấn vái trời phật cho tôi được đến nơi bình yên.
tôi lại có được cái địa bàn nầy, bây giờ thì tât cả
Màu nước từ từ thay đổi, ra được khỏang chỉ còn biết trông cậy vào nó thôi.
vài cây số cách bờ nước có màu xanh thật đẹp, tôi
đang lái ghe thì thấy có một chiếc ghe quốc do- Nhắm hướng 180 Côn Đảo tôi tiếp tục chạy về
anh từ hướng Côn Đaỏ chạy về và nó lại không hước đó, Tới chiều tối tôi cũng không thấy Côn
Đảo đâu nữa, có lẽ mình đã đi lạc rồi chăng,
chạy vào bờ mà lại quay mủi chạy theo hướng
ghe tôi. nhưng cứ phải tiếp tục chạy, Chúng tôi ngừng cho
máy nguội rồi đổ thêm dầu và nằm lại trên biển
Thôi chết rồi, chúng nó đang rượt theo ghe nghỉ ngơi, tôi nghĩ có lẽ cũng khá xa bờ và hy
tôi, đầu óc tôi lúc đó thật hết sức căng thẳng. vọng mình đã thoát nạn, nghỉ đến gần sáng tôi bắt
Chúng mà bắt được ghe tôi và biết tôi đang vượt
đầu tiếp tục chạy cứ theo hướng 180 độ mà đi.
biên thì sẽ không có ngày về mà nhất là tôi lại là Trong lúc chạy tự nhiên bàn thờ thuỷ thần trên
sĩ quan cải tạo nữa. v.v. Tôi lo lắng vô cùng, ghe phát hỏa.
nhưng không còn biết cách nào khác hơn, tôi ngồi
trên nóc ghe, chân đạp cần lái, mờ gói thuốc và Tôi biết việc chẳng lành rôi, tôi tiếp tục
khấn vái. Lúc đó nhiều cơn giông đổ ấp vào ghe.
hút làm như không có chuyện gì xẩy ra. Tôi bào
Trời mưa, chúng tôi căng poncho để hứng nước
tất cả phải xuống hết hầm ghe và trên ghe chỉ còn
2 hay 3 người má thôi, Khi chúng chay ngang qua để dành, mỗi người cả ngày chỉ được phân phát
sát gần ghe tôi độ khỏang 50 thước, thấy ghe tôi một nắp bi đông nước mà thôi. Anh em trẻ phải
còn nổi vì rất ít người nên chúng biết là không phụ giúp nhau để tát nước vì con sò nước không
Bản Tin SH/CATN Số 5 PHÁT HÀNH NGÀY 24/12/2021