Page 59 - BẢN TIN SINH HOẠT CƯ AN TƯ NGUY SỐ 5
P. 59
59
bơm nên phải tát bằng tay,múc từng gáo nước đổ
ra biển mà thôi, tôi thấy nước đã đổi màu trở
thành màu đen xậm, có những tiếng cá heo kêu
và chạy theo ghe và một số chạy trước ghe chúng
tôi. Chúng tôi tin cá heo đang dẫn đường và tôi
tiếp tục chạy theo hướng cá heo chạy phía
trước.Từ xa chúng tôi thấy có một chiếc ghe chạy
ngược chiều, bây giờ thì không còn biết tránh đâu
nữa, tôi vẫn tiếp tục cho ghe chạy và khi chiếc
ghe chạy gần chúng tôi, thì ra đây là tàu của Liên thay cây láp mới và chân vịt. Vật lộn với công
Sô, rất đông người trên tàu, họ biết chúng tôi vượt việc nầy cũng mất cả nữa ngày cuối cùng may
biên nhưng tàu đó vẫn tiếp tục chạy vào hướng mắn chúng tôi đã ráp được cây láp và chân vịt
Vũng Tàu và không gây khó dễ cho ghe tôi. Hú mới.
hồn may mắn cho chúng tôi, nêu chúng nó bắt Chạy ra xa chúng tôi thấy có rất nhiều tàu
ghe tôi thì chúng sẽ kéo chúng tôi trở về Vũng ngoại quốc, bây giờ thì chúng tôi yên tâm thoát
Tàu v.v… chết rồi và mình đã ra đến hải phận quốc tế. Thấy
Ngày thứ 3 kể từ khi rời đất liền, bây giờ có mấy chiếc tàu thật lớn đang đậu, chúng tôi
chúng tôi thấy có nhiều đèn trên biển, biết rằng chạy lại và hy vọng họ sẽ cứu chúng tôi, nhưng
mình đã ra tới hải phận quốc tế, mừng quá đổi hy khi chạy gần đến tàu lớn nầy, thì chúng tôi thấy
vọng sẽ có các tàu ngoại quốc rước chúng tôi. khói tàu bốc lên hy vọng họ chạy lại vớt chúng
Sóng gió lại nổi lên chiếc ghe quá nhỏ của tôi tôi, nhưng khị chúng tôi chạy lại gần họ thì họ đã
nước lại tràn vào gần đầy ghe tưởng chừng như nổ máy và chạy đi, Khi chiếc tàu lớn đi thì một
ghe sắp bị chìm. Anh em lại phụ nhau tát nước ra, khỏang trống chân nước bị rút nên ghe chúng tôi
cứ thế chúng tôi thật hết sức vất vả. Thì ngay lúc bị rớt từ trên xuống gần như bị chìm, thật chưa
đó chân vịt không biết chém vào vật gì mà bẻ thể tưởng tượng được trên biển chiếc ghe của
hướng không còn ảnh hưởng nữa. Chúng tôi tắt chúng tôi không khác gì lá tre trên dòng sông. Họ
máy và cho người nhảy xuống nước để xem chân quá nhẫn tâm không vớt chúng tôi mà còn bỏ
vịt như thế nào. Sau khi trở lên anh cho biết chân chạy, nước ngập vào đầy ghe, chiếc ghe gần như
vịt đã chém vào đá bây giờ chân vịt không còn muốn chìm dưới đại dương. Tôi hoảng hồn, phải
hoạt động nữa, chân vịt bây giờ giống như một kêu cứu và tất cả anh em trên ghe bất cứ có vật
cây sắt mà thôi, bẻ hướng không ảnh hưởng nữa. dụng gì múc nước được thì cùng nhau múc nước
Anh cho biết phải thay chân vit khác mới có thể trong ghe ra. Sau một hồi thật khá lâu, lượng
chạy được, cũng may chúng tôi cũng đã có xe cua nước trong ghe đước múc ra gần hết, chiếc ghe
một cây láp và chân vịt. Toàn là nhóm bất đắc dĩ, bây giờ không còn bị chìm như lúc nãy nữa, toàn
không ai biết gì về máy móc và ghe nên bây giờ bộ trên ghe thật hết sức vui mừng. Đúng là chết đi
phải làm sao đây? Tháo được cây láp ra, nước lại sống lại. Thấy chết gần như 100/100 chúng tôi
tràn vào ghe vì lỗ trống của cây láp, tôi chẳng làm chỉ biết cầu nguyện mà thôi.
gì được, bây giờ nhảy xuống nước tôi cũng lội bì Kể từ lúc bàn thở Thuỷ thần cháy đến giờ
bõm mà thôi, không làm được gì mà chỉ làm bận chúng tôi đã gặp không biết bao nhiêu là nguy
anh em thôi. Anh Tiệu, người có sức khỏe và
hiểm. Bây giờ không có tàu nào vớt thì chúng tôi
cũng biết chút ít về máy móc nên phụ giúp để lại phải tiếp tục đi nhưng đi về đâu khi tàu không
Bản Tin SH/CATN Số 5 PHÁT HÀNH NGÀY 24/12/2021