Page 57 - BẢN TIN SINH HOẠT CƯ AN TƯ NGUY SỐ 5
P. 57
57
tiện để đánh ghe, vì trước sau gì nếu ghe tôi bãi, chỉ một chiếc ghe nhỏ khỏang 5, 7 can dầu và
không đánh thì cũng sẽ bị tịch thu. Ngay lúc đó khỏang trên 10 người trên ghe, Anh Tiệu cho biết
em tôi liên lạc một cánh dầu khác và rất may họ một chiếc ghe nữa sẽ theo ra sau. Chúng tôi đợi
đã chuẩn bị cho một chuyến đánh nhưng không mãi đến gần 5 giờ mới thấy được 1 chiếc ghe
thực hiện được nên số dầu và những dụng cụ đi khác ra, chỉ một ít dầu và cũng một số người trên
biển họ còn đầy đủ. chiếc ghe nầy. Họ cho chúng tôi biết là phải đi
ngay vì trong bãi đã bị bể, công an đang tràn đầy
Hai đêm sau tôi quyết định ra đi, tôi dặn
trong bãi, chúng tôi thấy không đủ dầu nhưng
em tôi cho ghe ra và tôi sẽ ra khơi tìm ghe để đêm
nay đi, tôi và Sơn vì Sơn mới chính là chủ ghe không còn cách nào khác hơn, cả hoa tiêu, tài
nầy. Hai anh em tôi mướn một chiếc ghe nhỏ từ công và thợ may đều bị kẹt trong bãi không ra
Rạch Dừa ra biển và chúng tôi lòng vòng ở khu được. Khi bốc dầu xong, ghe lại bị mắc cạn vì
nước đã bắt đầu rút, ghe không ra được chúng tôi
vực ngoài khơi Rạch Dừa, khi thấy được chiếc
đã làm đủ mọi cách mà ghe vẫn không nhúc
ghe của tôi chạy ra, tôi vô cùng mừng và ngay cả
các anh em trên ghe của tôi cũng hết sức mừng vì nhích, làm sao bây giờ? Không còn cách nào
gặp được tôi. Tôi cho ghe nhỏ cặp sát vào ghe tôi khác, trong bãi thì tiếng súng nổ liên hồi báo cho
và tôi trả tiền cho em chủ ghe nhỏ và lên ghe lớn. chúng tôi biết việc chẳng lành đang xầy ra trong
Tôi hỏi em nhỏ có muốn đi không, nhưng em lắc bãi, ghe thì không di chuyển được, đang mắc
cạn !!! Tất cả chúng tôi nhảy vội xuống nước,
đầu, lúc tôi qua ghe lớn thì một chiếc xà lan chở
người qua Cần Giờ người đầy ghe chạy sát ghe dùng đủ mọi sức lực để đẩy ghe ra nhưng vẫn
tôi và họ cũng biết là ghe tôi đang chuẩn bị vượt không nhúc nhích. Chết cả đám rồi! Một số đẩy
biên. Biết họ đã để ý ghe tôi, nhưng không còn ghe còn một số mọi cát ở luờn ghe để cho ghe có
thể tạt qua chỗ moi cát sâu hơn một chút may gì
cách nào khác hơn buộc tôi phải nhảy lên ghe tôi
mà thôi, rồi ghe tôi bắt đầu ra khơi, lúc đó khỏang ghe ra được. Chúng tôi mãi lo làm sao cho ghe ra
5 giờ chiều. Trên ghe tôi lúc bấy giờ lại có thêm khỏi mắc cạn mà quên hết những nguy hiểm đang
một ông bạn là Anh Chuồng, anh biết chúng tôi đi chờ chúng tôi, tiếng súng lại càng lúc càng gần
nên nhảy qua ghe tôi trong đêm hôm đó. Trời u chúng tôi, mà tình trạng thì rất nguy ngập, không
chạy kịp thì công an nó ra là chết cả đám, Hì hụp
ám, các ghe từ ngoài khơi chạy về để tránh bão
thì chỉ có ghe tôi lại quay mũi ra khơi. Đêm nay cả hơn nửa giờ, cuối cùng may mắn ghe nổi và
chúng tôi ra khơi và tối sẽ quay vào bờ để bốc chúng tôi bắt đầu ra khơi khi không có đủ lương
dầu, đây là cánh dầu mà em tôi đã liên lạc và họ thực, không đủ dầu, không hoa tiêu, không tài
đã sẵn sàng đi với chúng tôi tối nay. công và thợ maý, nhưng buộc phải đi mà thôi.
Lúc đó đã hơn 6 giờ sáng, trong bãi tiếng súng nổ
Ghe tôi chạy ra khỏi đèn trắng và nằm ở đì đọp chỉ còn lẻ tẻ mà thôi, phải lo chạy cho kịp.
đó để đợi khoảng 3 giờ sáng thì trở vào bãi để bốc Bà vợ của cánh bãi không chịu đi vì ông chồng
dầu và số khách của bên bãi. Thời gian ở trên chưa ra được, bà đòi phải neo ghe lại để chờ,
biển sao lâu thật lâu, chúng tôi mong từ giây từng
chúng tôi cố gắng ờ lại vài phút, nhưng sao thời
phút cho đến 3 giờ sáng để trở về bờ bốc dầu và
gian chỉ vài phút mà thây lâu thật là lâu, Cuối
khách. Như đã giao ước nên 3 giờ sáng chúng tôi cùng tôi phải nói với chị là phải đi không thể chờ
từ ngoài khơi trở về bờ để nhận tín hiệu và bốc được nữa, và chúng tôi bắt đầu ra khơi. Lúc đó
dầu. Chạy vào gần bờ chúng tôi thấy có ngọn đèn khỏang 7 giờ sáng ngày 10 tháng 8 năm 1983.
dầu phía trong bãi biết rằng đây là tín hiệu của
Kiểm lại trên ghe tổng cộng 36 người khách hoàn
phe ta. Chúng tôi gặp được Anh Tiệu người của
Bản Tin SH/CATN Số 5 PHÁT HÀNH NGÀY 24/12/2021