Page 60 - BẢN TIN SINH HOẠT CƯ AN TƯ NGUY SỐ 5
P. 60
60
còn đủ dầu, không đủ lương thưc. Chẳng lẽ bây
giờ lại trở về bờ gặp Thái Lan cũng chết, bây giờ
biết tính sao đây?
Thôi thì chấp nhận chết thì cùng chết hết
chứ không thể nào trở về bờ được nữa. Lúc đó
khoảng 9 giờ sáng ngày thứ 4 trên biển, anh em
kêu tôI; “Anh Năm nhìn kìa có ngọn lửa phiá
trước”.Tôi lấy địa bàn và định hướng để tiếp tục
đi về hướng đó. Ghe tiếp tục chạy mãi cho đến 9
giờ tối thì chúng tôi đã đến ngọn lửa mà chúng tôi
thấy sáng nay. Đó là một giàn khoan chung quanh tôi vào Pulau Bidong trong chuyến gần nhất.
họ thả những đèn sáng trên mặt nước. Chúng tôi Bây giờ thì không còn lo sợ gì nữa, không
băng qua những lô đèn và vào đến chân giàn kho- còn cần dầu, luơng thực, nước uống v.v… Họ hỏi
an, Cho ghe cặp vào chân cầu giàn khoan và một tôi phương tiện hải bàn nào mà tôi đã đến được
mình tôi leo lên giàn khoan và gặp nhưng người đây, tôi chỉ đưa cho họ chiếc địa bàn M1 bộ binh.
trên gìan khoan. May mắn lúc bây giờ chỉ có một Tất cả mọi người trên gìan khoan đều lắc đầu
mình tôi nói được tiếng Anh. Tôi nói những sự không bao giờ họ có thể tưởng tưởng tôi đã vượt
việc đã xẩy ra trong những ngày trên biển và xin đại dương chỉ bằng địa bàn M1 bộ binh nầy.
họ cứu chúng tôi, Tôi phải nói láo là đã có hai Tất cả những người trên ghe của tôi họ rất
người trên ghe chết kể từ khi tôi rời bến Vũng kính trọng tôi hơn bao giờ hết vì tôi đã nói được
Tàu để cho họ thương tâm mà cưú vớt chúng tôi.
tiếng Anh, đã được giàn khoan cho lên và sẽ được
Đây là giàn khoan dầu của Mã Lai. Họ cho tôi chở vào đảo Bidong. Khi tất cả chúng tôi đã lên
biết là không có lệnh cho ai lên giàn khoan hết, hết trên giàn khoan thì một cơn bão thật lớn, đánh
tôi sẽ được cấp thêm dầu lương thực và tiếp tục vào sàn giàn khoan. nghe những tiềng đập vào
đi. giàn khoan thật lớn. May mắn thay nếu giờ nầy
Một cơn giông tới thật khủng khiếp, đen mà chúng tôi chưa lên được giàn khoan thì chiếc
cả biển và tôi xin họ cho anh em trên ghe lên giàn ghe nhỏ xíu của tôi không thể nào chịu đựng
khoan để tránh bảo. Sau một hồi do dự và cuối được những cơn giông bão như thế nầy.
cùng họ đồng ý cho tất cả những người trên ghe Nhìn xuống chiếc ghe của tôi, đã từ từ rời
lên giàn khoan. Và dặn chúng tôi phải cột ghe tại khỏi cầu thang và chạy ra ngoài gìan khoan,
giàn khoan. Sau khi anh em trên ghe đã lên hết
những âm thanh của chiếc ghe cứ ám ảnh tôi
giàn khoan, người cuối cùng là Hà Kim Long luôn. Ngày cũng như đêm lúc nào tôi cũng nghe
người em vợ của tôi, tôi nói bằng cách ra dấu và tiếng máy Kubota trong suốt hành trình.
Long hiểu nên sau khi lên giàn khoan xong, Long
chỉ khóac dây sơ tại chân cầu thang và lên, sau Nhìn chiếc ghe trôi mà lòng tôi thấy vô
cùng thương nó. Nhờ có nó mà chúng tôi đang có
cùng. Dây chỉ khoác hờ vào chân cầu thang của
mặt trên giàn khoan nầy. DN001 sẽ là hình ảnh
giàn khoan mà thôi, cho nên sau khi Long lên
giàn khoan thì chiếc ghe vuột dây và trôi ra biển, mà cả những người trên ghe phải mang ơn nó,
chiếc ghe bị sóng gió và đã trôi đi, Những người Tôi giữ thẻ chủ quyền chiếc ghe DN001 được vài
Mã Lai trên giàn khoan đành để chúng tôi ở lại năm và bây giờ thì tôi đã bỏ mất nó không biết
đâu mà tìm.
trên giàn khoan và xin lệnh tàu khác sẽ chở chúng
Bản Tin SH/CATN Số 5 PHÁT HÀNH NGÀY 24/12/2021