Page 114 - Dac San Bat Khuat So Dac Biet
P. 114
với cái đơn, Thầy đạp xe lên Ty để xin thôi việc. chiu dành dụm trong quỹ hưu trí từ khi làm công
chức.
Ty Tiểu Học, cũng những tường vách quen
thuộc này, nơi mà Thầy và đồng nghiệp, vẫn Biển dâu!
thường trở về để họp hành, hàn huyên. Bây giờ,
khung cảnh sao bổng dưng trông thật xa lạ, ngỡ Có ngờ đâu, bỗng dưng trở nên vô nghề
ngàng. Từ cái máy phát thanh trên bàn, một giọng nghiệp, trắng tay.
nữ đang oang oang đọc bài của đảng. Những ngôn
từ ghép lạ kỳ chướng tai, được lập đi lập lại với Lắm người cười, nói Thầy Chín thiếu thức
âm vang kiêu hảnh. Đứng nhìn căn phòng, chừng thời, tự rước khổ vào thân. Họ rất đúng, không
như trời đã vừa đổ mưa trong đây, mắt Thầy chợt những Thầy Chín bị khổ thân, mà vợ của Thầy
thấy không gian mờ mịt trong mầu cờ đỏ. Chín cũng khổ lây.
- Tìm ai ? Con người, ở thời đại nào và ở đâu cũng có
khổ. Nhưng cái khổ cũng có trăm thứ khác nhau.
Thơ ký mới của Ty Tiểu Học, người đàn Người ta khổ vì công danh sự nghiệp hay vì tình
bà trong bộ đồ đen, kéo cái chéo khăn rằn thời yêu và danh vọng. Còn ở cái đất nước bị cách
thượng quấn trên cổ, quẹt mồ hôi, bực bội xẳng mạng này, người ta chẳng những khổ vì miếng
giọng hỏi. Rồi bà ta bảo Thầy Chín đi đến cái cơm manh áo, mà còn bị khổ vì sự sỉ nhục, khổ vì
phòng làm việc của Trưởng Ty. Một nhóm người không được sống như một con người, như mọi
mặc áo tay ngắn, bỏ ngoài quần, mang dép. Người người. Người ta phải bán những gì họ có thể bán
thì thu một chân, người ngồi chồm hổm hẳn trên để sống sót; từ nhân lực, đến nhân phẩm, danh dự,
bộ ghế dựa tiếp khách. Họ ngồi bình thản phì phà trinh tiết bằng giá rẻ mạt. Thế mà, người ta có
thuốc lá trò chuyện nhau. Người xưng danh là được yên thân với sự hèn mọn ấy đâu! Cái xã hội
Trưởng Ty Tiểu Học, chẳng màng bỏ chân xuống ngập các thứ quan, đũ loại quan, từ anh bảo vệ đến
đi lại bàn làm việc hay đọc đơn thư của Thầy ông quản lý, ai cũng có cái quyền hành hạ, sách
Chín, chỉ lơ đểnh hỏi qua lý do xin nghỉ của Thầy nhiễu dân. Dân chúng chỉ còn biết chịu đựng, họ
Chín. Hắn cho Thầy Chín biết về quyết định tịch bị biến thể thành một thứ đầy tớ mới của thời đại
thu tiền hưu trí, nếu Thầy nghỉ dạy học. Đã từng xã hội chủ nghĩa.
biết quá rõ về cái bọn xưng danh cách mạng yêu
nước, từ thời còn làm Thanh Niên Tiến Phong, khi Vẫn chưa xong!
chúng muốn thì có thiếu gì lý do chúng lấy.
Những đầy tớ này lại còn bị mỉa mai trên
Thế là xong! diễn đàn quốc tế, trên đài phát thanh, truyền hình,
trên báo chí, khắp mọi nơi: họ là "người chủ đất
Thầy Chín trang trọng để lại thỏi phấn nước".
trắng bên cạnh cái bảng đen. Nhận chịu hình phạt
là bị tịch thu trọn phần hưu bổng của một công Thật là một sự mỉa mai!
chức có thâm niên đã qua Thượng Hạng Ngoại
Hạng. Một sự mỉa mai thật là cay độc mà dân tộc
này chưa từng phải chịu đựng trong mấy ngàn
Thầy Chín không vui lòng làm nghề Thầy năm lịch sử.
Giáo nữa.
Khi người ta có quá nhiều quyền lực, tiền
Thầy chấp nhận rời nhiệm sở, mà không của, muốn làm gì cũng được, thì họ là luật pháp;
được phép sờ đến một đồng xu của mình đã chắt ngược lại dân trở thành người bị tước đoạt quyền
___________________________________________________________________________________
Đặc San Bộ Binh Số Đặc Biệt – Khóa 8 B+C/72 TB/TX 112