Page 118 - Dac San Bat Khuat So Dac Biet
P. 118
đâu.... Mà này, cháu đi học chữ làm chi, rồi rốt lại - Ờ, mà Ba cũng không nhớ tóc Ba nó bạc
cũng về đây cuốc đất làm vườn làm ruộng hay sao tự lúc nào ! Mỗi người, tóc bạc sớm trể khác
?... Cái chuyện nhà nông, bọn già chúng tôi, hàng nhau...
xóm giúp nhau vẫn xong, có khó gì đâu.
Bỏ dở câu nói, Thầy Chín dựa người vào
Thằng Hai biết Thầy Chín nhờ Lão Một thành ghế yên lặng.
chuyển lời khuyên nhũ.
Thằng Hai không biết Thầy Chín đang
Xong mùa lúa, Thằng Hai cũng không còn nghĩ gì, mắt vẫn ngó theo mấy cái lá đã đổi màu,
về làm ruộng. đang chao mình rơi theo cơn gió thu bên ngoài
khung cửa. Ký ức, như là một lối đi xưa, âm thầm
Nó rời Thầy Chín, Lão Một và quê hương ; đưa dẫn mình trở về miền dĩ vãng.
không bao giờ còn cái dịp để đạp xe trở về, uống
miếng trà nguội trong cái nắp ấm với Lão Một. Xoa cho bàn chân của cha được ấm. Nhìn
bàn chân gầy, da khô cằn nhăn nheo, lòng xót xa
Hương vị trà chát nguội lạnh, nhưng đượm thương mến; thằng Hai thấy Thầy Chín như những
thắm nghĩa tình, không sao quên được. cội thông, không bao giờ chịu đổi màu lá theo thời
tiết, vẫn cố vươn mình đứng thẳng và reo vui
Phủi bụi vụn trên móng tay cho Thầy Chín, trong gió bão của thu đông.
thằng Hai để bàn tay của cha xuống:
Đã bao lần lá rụng,
- Dạ xong rồi Ba. Bây giờ Ba cho con cởi Vẫn còn kiếp tha hương.
vớ để cắt móng chân nghe Ba. Nay lá thu lại vàng,
Gió hú gào nhớ thương.
Nhìn con ngồi trên nền nhà, Thầy Chín
khom người xuống vuốt tóc con, thăm hỏi: Nhớ cha đi miên viễn.
Thương mẹ già sương mai.
- Hai à, năm nay con bao nhiêu tuổi, mà Lặng nghe chim gọi đàn,
sao tóc con bạc hết rồi vậy con. Mình còn mất những ai?!
Thằng Hai ngước nhìn Thầy Chín, khẻ
cười và nói cho cha an tâm:
CSVSQ Bùi Đức Tính
- Dạ, chắc tại tóc của con bạc sớm đó Ba !
___________________________________________________________________________________
Đặc San Bộ Binh Số Đặc Biệt – Khóa 8 B+C/72 TB/TX 116