Page 43 - dacsan-bk-2011
P. 43

Đoạn đường 350 km tôi phải đi trong 12 ngày mới       Hôm nay viết lại đọan đường nầy, trận đánh nầy
           về  tới  Sài  gòn.  Có  thể  nói  con  đường  quốc  lộ  1  nầy   mà còn tưởng như là mới hôm nào, kinh khủng thật,
           được gọi là đại lộ kinh hòang thứ 2 (sau đại lộ kinh   may mà tôi còn sống cho tới ngày hôm nay.
           hoàng  của  mùa  hè  đỏ  lửa  ở  Quảng  Trị  năm  1972).   Nam mô Quan Thế Âm bồ tát, xin cho mọi người
           Trong  11  ngày  trên  đường  về  Nam,  tôi  đã  thấy  bao   chết trong những ngày đó được siêu sinh tịnh độ.
           nhiêu là xác chết nằm dọc theo quốc lộ 1, dân có, lính    A Di Đà Phật
           có,  trẻ  nhỏ  có,  đàn  bà  phụ  nữ...  Họ  chết  đủ  kiểu, có
           người chết thảm như xe tăng cán qua giống như con    Viết xong ngày 26 tháng 3 năm 2011
           khô  mực  ép  dài lê thê, thịt  xương  nát  vụn  từng  đọn,
           không ai chôn, mùi thúi nồng nặc. Thật tình mà nói, tôi   CSVSQ Nguyễn Văn Quan
           cũng không biết làm sao tôi về tới Sài Gòn được nữa,
           chỉ biết đi và đi, giống như xác chết biết đi thôi.
               Về tới Sài gòn là mùng 1 tháng năm 1975. Cả nhà
           tôi đều vui mừng khi thấy tôi, cả nhà cứ tưởng tôi đã tử
           trận ở Phan Rang rồi.












               Sầu Quê Hương


               Quê tôi có bọn hung tàn ác sát                        Quê tôi đó, nay nhuộm toàn màu đỏ
               Lũ "bò vàng" làm nát luống mạ xanh                    Mẹ mong chờ ,ra ngỏ ngóng tin con
               Chim ra đi, không dám hót trên cành                   Người  ra đi còn mang nợ nuớc non
               Đàn trẻ nhỏ thôi đành rời sông vắng                   Thân tù tội còn sau ngày chinh chiến

               Mất tự do đời nghe sao cay đắng                       Xuân sắp sang ,ngày Tết gần sắp đến
               Cọng rau sầu, lặng chấm nước cá kho                   Còng lưng gầy, ra bến vác thóc phơi
               Mưa chiều nay cho sấm sét lập loè                     Thân già sao  cứ vờì vợi  đợi chờ
               Hạt nặng trỉu nhạt nhòe bên vách lá                   Muốn gặp con chỉ còn mơ trong mộng

               Quê tôi đó cây không còn trỉu quả                     Quê hương tôi có sông dài biển rộng
               Phải bán đi trả nợ lúc còn non                        Lũ rợ Hồ, giặc cộng chẳng đấp bồi
               Ngoại của con, trông tin cháu mỏi mòn                 Đem quê hương, ôi! chúng bán cho người
               Lao nô tác khi cháu còn tuổi nhỏ                      Đâu đất tổ để xuôi về quê ngoại

                                                  CSVSQ Bùi H. Nghĩa





                    ___________________________________________________________________________________


                         Đặc San Bất Khuất 2011 – Khóa 8 B+C/72 TB/TX                                 42
   38   39   40   41   42   43   44   45   46   47   48