Page 67 - dacsan-bk-2011
P. 67

Khúc hát







                                     Quân Hành






               Hôm  nọ,  tôi  mở  e-mail,  được  bè  bạn  cho  xem   khi làm bài thi. Rồi trốn thoát sang đây, tâm trí của tôi
           đoạn Rumba của anh. Tôi gõ vài hàng cho bạn bè:      nó đen thêm, đen như ….Đêm Hai Mươi Chín, làm sao
            “Nói thiệt, tao chẳng biết khiêu vũ nên gọi là phê phán   mà học với hành để nhảy nhót như bạn bè đây!
           thì nó trớt quớt, nhưng với tao, bạn mình còn phong độ    Thật vậy, tôi không ghét nhạc, trái lại hồi đó đến
           và lả lướt lắm. Pà mẹ, thấy mày nhảy tao cũng mê lắm.   giờ tôi lại rất khoái nghe nhạc. Chính những lời nhạc
           Tao nghĩ, tao mà biết bài bản để nhảy với em nhuyển   của Nam Lộc và Nguyệt Ánh đã gợi nhắc và thôi thúc
           như thế này thì ui chu choa, chắc là khỏi phải lo cái   tôi gỏ được vài đôi bài cho Diễn Đàn. Tiếc lắm, phải
           chuyện kiếm không ra sữa Con So như thầy Tòng đã     chi hồi đó, tôi đừng cúp cua giờ nhạc, theo bè bạn đi ra
           chỉ  mánh,  để  nhậu  thả  giàn  không  sợ  say  xỉn  ….Chỉ   quán  cà  phê  ngồi  nghe  nhạc.  Cho  đến  bây  giờ,  nói
           phải cái tội của tao là hồi đi học cũng vì khoái nghe   chuyện  nhạc lý  với  tôi  vẫn  còn là  nói  những  chuyện
           nhạc, nên chuyên môn cúp-cua giờ nhạc để ra quán cà   từ… cõi trên, cái chuyện mà ngôn ngữ mới có khi còn
           phe ngồi nghe nhạc… Hè hè… bây giờ mà nói nhạc lý    gọi là …biết chết liền!
           với tao, y chang như nói với thằng Bảy 32 ở VN về in-     Thật thà khai báo như thế, tưởng là sẽ bị bè bạn đề
           tờ-nét, đó là chuyện của ... cõi trên. Tao mù tịt về mấy   nghị cho vài chục cái bôm, ai dè đâu, Điệp 344 lại cười
           cái nút nhạc, à không, tao biết được hai nút, Đô-La.   héhéhé và báo tin mừng:
           Hai cái này thì lướt mắt là tao nhận ra nó liền… hì hì.   - Tao cứ tưởng trên đời nầy chỉ có tao là độc nhất
           Không biết gì về nhạc lý, nên chưa bao giờ tao dám   chỉ thuộc lòng  bài quốc ca VNCH, còn những bài khác
           nghỉ đến chuyện đi (học) khiêu vũ.  Xấu hổ lắm!. Nhắc   thì chỉ lỏm bỏm chừng 30%, vậy là mình cùng xuồng.
           chuyện  nhạc,  (may  phước)  tao  thuộc  được  bài  Quốc   Nhắc lại lúc còn ở tù VC, mấy tháng đầu mấy thằng
           Ca Việt Nam Cộng Hoà. Tình thiệt, cái này nói ra,  N/T   VC (miền Nam) còn hăng lắm, sáng nào củng bắt tụi
           Quang và quý vị SQCB ở Quân Trường mà biết thì cái   tao  ca  bài  phỏng  dái  miền  nam,  trong  lúc  hơn  800
           thằng  Tính  này  tội  nặng  lắm!  Tất  cả  các  bài  hát,  từ   thằng hét, tao cũng rống cổ hét “giải phóng miền nam
           Quang Trung đến Thử Đức, tao chỉ nhớ và hát được     chúng  ta  cùng  quyết  tiến bước,  diệt  đế  quốc  đỏ,  giết
           vài câu dễ trong mỗi bài, còn lại là cứ "bè" đại khái   cha bè lủ bán nước, ôi cu to dái dê lòng lừng khừng
           theo tiếng hát của AE trong hàng.”                   muốn  bề....”  làm  mấy  thằng  đứng  kế  bên  cười  khằn
               Tôi nói thật đấy, tôi chẳng biết gì về khêu vũ cả.   khặc... Đã thiệt!
           Tôi thấy anh biết nhảy như thế là đã mê lắm rồi, mong     Cái này chắc cũng  là "Tha phương ngộ cố tri" hỉ
           sao được như bạn mình lắm. Sang đây, thấy bạn bè và   ?! Còn gì bằng, tôi khoái quá, lọc cọc gỏ liền:
           người  ngoại  quốc  chung  quanh  hầu  như  ai  cũng  biết   - Hay! Hay! Vậy là mày còn ngon lành lắm, còn
           bay bướm trên sàn nhảy. Bạn bè tổ chức Dạ tiệc khiêu   biết sáng... chế ha ha ha. Hồi đó tao nghe đồn, bên mấy
           vũ, gọi tôi ủng hộ, tôi cứ tìm cớ này nọ hẹn lần tới mãi,   Đại Đội khác, có đứa bị phạt ....hát, tao rầu lắm. Hể bị
           họ bảo nhau rằng vợ chồng tôi là Hai Lúa. Tôi chưa   phạt là tao vái lia vái lịa. Tao vái ông Địa ở ĐĐ32, vái
           biết Hai Lúa là vị nào, nhưng chắc chắn phải là một   ông  Địa  ở  Vũ  Đình  Trường,  vái  hết  mấy  ông  ở  đồi
           nhân vật cũng có cái đặc điểm là không biết khiêu vũ   Tăng  Nhơn  Phú,  giúp  tao  đừng  bị  phạt  ...hát.  Công
           như tôi. Đầu óc tôi hồi trẻ thì tối dạ và thân lại ham   nhận, mấy ông này linh nghiệm và cũng dễ tính thiệt,
           chơi. Có cái điều lạ, hình như thầy dạy nhạc vốn là dân   lần nào cũng thoát cái vụ hát, mặc dù tao cứ khất lần
           văn nghệ hay sao ấy, nên rất dễ tính với học sinh. Tôi   hồi  cái  vụ  đền  ơn.  Mấy  giờ  phép  nó  qua  mau  quá
           mang ơn thầy dạy nhạc vô cùng. Thầy đã không điểm    chừng  chừng,  lúc  đón xe trở  vô  Trường,  coi lại  thấy
           danh tôi cúp cua và còn lờ đi khi tôi hí húi chép câu trả   muốn hết "địa" thì mới nhớ ra còn thiếu nợ ông Địa. Pà
           lời của mấy đứa bạn dúi cho, để tôi có được vài điểm   mẹ, bây giờ nhắc lại, tao vẫn còn thiếu nợ, chắc phải

                    ___________________________________________________________________________________


                         Đặc San Bất Khuất 2011 – Khóa 8 B+C/72 TB/TX                                 66
   62   63   64   65   66   67   68   69   70   71   72