Page 68 - dacsan-bk-2011
P. 68
đền ơn lo lót cho xong, Nhớ lắm, một thời thao trường Quảng Trị ơi, chào quê hương giải phóng
đổ mồ hôi thật đẹp! Hồi sinh rồi này mẹ này em
Bạn tôi viết thêm: Vui hôm nay qua đêm đen tìm thấy ánh mặt trời
- Đêm nay nhờ bạn hiền lót đường tao mới dám Ði lên! Ði lên trên hoang tàn ta xây dựng ngày mai
khai, không bài nào ở Quang Trung và Thủ Đức tao Nhà vươn lên. Người vươn lên
thuộc cả, dù là chỉ 50%, kể cả cái bài mình ca hằng Quân bên Dân xây tin yêu đời mới
ngày là : Đường còn dài nhưng chân cứng đá mền tao Ðón nhau về, anh đưa em về Gio Linh, Cam Lộ, Ðông
thuộc chừng 30% là cùng... Hà …
Thì ra cùng xuồng cũng có bạn, tôi bèn tâm tình Sạch bóng thù, đồng ta xanh thắm nắng mới
với bạn mình: Vang câu hát Tự Do!
- Chúa ơi! mấy cái vụ này thuộc về Bí Mật Quốc
Phòng mà, ngu sao khai bạn hiền! Tao còn lo, há Tôi trách mình đã quá thờ ơ với những khúc hát
miệng sai làm bể mánh, sẽ bị H/T & SQCB chiếu quân hành hùng tráng và đầy tình người. Thuở ấy, tôi
tướng suốt Khoá học là làm bạn với Vũ Đình Trường chưa thật sự thấu hiểu cái đau xót xa của người lính
dài dài. Ê, tao tưởng tượng hai thằng mình lúc bị phạt, chiến khi bị mất mát, chưa biết đến cái đớn đau khi
trang bị thì xốc xếch, thở phì phò, ráng đứng nghiêm biết mất mát, khi cầm bàn tay giá lạnh bê bết máu bùn
và rặn từng chữ thì chắc AE được dịp coi Show Tếu của chiến hữu, để thấm thía với những giọt nước mắt
Lâm Hội, cười lăn lộn hết buồn ngủ luôn. Hỏng chừng, trên nụ cười mãn nguyện tự hào, lúc chiếm được mục
biết đâu thấy vậy H/T hay SQCB sẽ vui vẻ tha luôn… tiêu mà "con cái vô sự !". Thuở ấy, tôi chưa thật sự biết
ha ha ha! trân quý những lời hát hào hùng ghi lại chiến công hiển
Hai đứa chúng tôi chắc đã cùng ngó cái còm-piu- hách, những chiến công đã phải đánh đổi bằng sự hy
tờ cười mím chi cọp, khi chúng tôi kéo nhau tìm về với sinh cao cả, bằng máu của đồng đội mình. Có mất mát
những kỷ niệm bên lề của một thời còn là "Sinh Viên mới thật sự biết mất mát!
Sĩ Quan Thủ Đức hùng anh". Vâng, nhớ lắm, một Bây giờ, tôi đã biết và đã biết đến cái đau xót thật
thời "thao trường đổ mồ hôi" thật đẹp. Tiếc lắm, một tột cùng khi bị mất cả Quê Hương, để thấm thía được ý
thời với (những) "Khúc hát oai hùng hòa cùng nhịp đi nghĩa của "ta ôm nhau mắt lệ nghẹn ngào quỳ hôn đất
hiên ngang". thân yêu". Bây giờ, tôi cũng đã biết thấm thía cho
Tệ thật, cả bài Sinh Viên Sĩ Quan Thủ Đức Hành thân phận của người lính chiến bị thất trận! Tôi hối hận
Khúc, tôi chỉ (chịu) nhớ có mỗi câu này, "Khúc hát và luyến tiếc những khúc hát quân hành đầy hào hùng
oai hùng hòa cùng nhịp đi hiên ngang".....chắc vì (hơi) ngày nào mình đã thờ ơ.
dễ hát nên dễ nhớ và nghe mát dạ. Thật đáng tội lắm! Giờ đây, tôi ước mơ sẽ được trở về quê hương, để
Tôi lần mò vào Trang Nhà của Bất Khuất, tìm đọc lại đi lại dưới Quốc Quân Kỳ như ngày nào. Tôi sẽ hát
lời bài hát của thuở nào ở Trường Mẹ. cùng các chiến hữu của tôi:
Còn nữa, nhiều lắm, rất nhiều khúc hát quân hành "Một, hai, ba, bốn !"
đã một thời theo nhịp chân của những chàng trai trẻ Tôi nghe tiếng mình đếm theo:
xếp bút nghiên theo nghiệp kiếm cung. Tôi tìm lại - Một, hai, ba, bốn!
những bài hát mà tôi đã không mấy thiết tha ngày xưa Tiếng đếm chiều nay nghe sao đơn độc, mắt tôi
và ngày nay tôi rất tha thiết được nghe. Đây, một bài cay mờ, lẩm bẩm hát:
hát ngắn, nhưng là cả một thiên hùng ca của Quân Dân - Cờ bay…
Việt Nam yêu chuộng Tự Do: Tôi nghe giọng mình lạc lỏng, lập bập hát lại:
- Cờ bay…cờ bay…
Cờ bay! Nước mắt từ đâu đâu chợt nối nhau đong đầy và
Cờ bay oai hùng trên thành phố thân yêu lời ca tắc nghẹn.
Vừa chiếm lại đêm qua bằng máu
Cờ bay! CSVSQ Bùi Đức Tính
Cờ bay tung trời ta về với quê hương
Từng ngóng đợi quân ta tiến về
Ta ôm nhau mắt lệ nghẹn ngào quỳ hôn đất thân yêu
___________________________________________________________________________________
Đặc San Bất Khuất 2011 – Khóa 8 B+C/72 TB/TX 67