Page 14 - Dac San BK 2013
P. 14
Việt nhưng chắc không ai mà không cười đến chết đi Chống Biểu Tình…đâu có gì là lạ. Lạ là lạ những bài
được khi thấy Trí Trĩ lúc bấy giờ đang “đau khổ vì học “Trung Ðội Tấn Công”, “Ðại Ðội Lục Soát”
bịnh trĩ”! Ðại đội 37 của tôi có 141 Sinh Viên Sĩ Quan vân..vân… có phe ta, phe địch “oánh” nhau dữ dội
mà có, nếu tôi không quên, chỉ 5 cái cầu tiêu vừa cho bằng đạn mã tử kêu chạch chạch, bốp bốp… cũng tơi
đại tiện vừa cho tiểu tiện. Cùng thức một lượt, cùng “đi bời khói lửa. Thọ Dâm Dục to con lớn xác nhất của đại
cầu” một lượt tránh làm sao không sắp hàng rồng rắn đội và Thọ Luật Sư thì yểu điệu thục nữ như cô gái
mà chữi nhau như hàng tôm hàng cá! Anh trong cầu Kim Long, Huế lúc nào cũng xin cho được làm Việt
chưa kịp rặn của quý ra thì mấy anh ở ngoài đã la ơi ới Cộng. Làm Việt Cộng là làm giả VC núp trong bóng
“cái thằng ĩa gì mà ĩa lâu như rùa”. Anh chàng Thọ, mát vài lùm cây nơi bãi tập khô khan, nóng cháy. Các
Thọ Quốc Gia Hành Chánh, có tên Thọ Dâm Dục anh em còn lại làm Lính Việt Nam Cộng Hòa đang
không nén nổi, đành “phẹt” ra cái quần treillis cho hành quân dưới trời nắng chết cha và mệt thì cũng mệt
xong nợ đời mà “đụ má, tao ĩa đầy quần rồi”. Ðằng kia chết cha. Những “chàng tuổi trẻ vốn giòng hào kiệt” là
anh chàng Nghi, người Nùng ở Ðức Trọng, Tuyên Ðức những Sinh Viên Sĩ Quan đóng giả Lính Việt Nam
kẹt đái, đái bậy vào người đứng trước để khỏi chờ mất Cộng Hòa tấn công, chiếm mục tiêu, lục soát mấy ổ
công. Không may bị Thiếu Úy Lượng, Trung Ðội phục kích của VC là Thọ Dâm Dục, Thọ Luật Sư…thì
Trưởng Trung Ðội I bắt được và phạt Nghi chạy 30 đấm giả, đánh giả. Nhưng mấy thằng chịu nắng chịu
vòng sân đại đội, vừa chạy vừa la to “tôi không bao giờ mưa đâu để mấy thằng núp bóng an nhàn, “ngồi mát ăn
phóng uế bừa bãi nữa”. Mấy đứa anh em chúng tôi bát vàng” khỏe re, nên đấm, đánh liên miên những cái
người trong cuộc, dù đang dầu sôi lửa bỏng với cái đấm giả cũng hơi mạnh tay, những cái đánh giả cũng
bụng là “vùng xôi đậu” cũng phải “cười sằng sặc”, hơi mạnh tay như đánh thiệt. Thọ Dâm Dục ăn to nói
“cười toe toét miệng”. Cái cảnh đứng chờ đái, ĩa trong lớn, la lên “đụ má, sao đánh nhiều quá dzậy”, “sao
Trường Bộ Binh Thủ Ðức có lẻ nặng nề, éo le hơn đánh đau quá dzậy”. Thọ Luật Sư thì “răng đánh mạnh
những quân trường tôi đã đi qua. Ai mà nhìn vào hoạt rứa”, “răng thụi đau rứa”. Mấy anh đóng giả Lính Việt
cảnh lúc đó, không tức, không giận không buồn cười Nam Cộng Hòa “cười sằng sặc”, “cười toe toét miệng”.
quá sức thì đúng là người sắt đá, vô tâm, vô trí. Trong Trong quân trường, nhất là Trường Bộ Binh Thủ Ðức,
trường, các Sĩ Quan Cán Bộ, các bảng viết nguệch chuyện phạt là thường. Phạt đủ thứ, đủ kiểu, đủ điệu.
ngoạt mấy chữ treo quanh vòng thành đại đội đều ra Phạt cá nhân. Phạt tập thể. Một bữa từ Bến Nọc vào
lệnh “cấm ăn quà rong”. Nhưng lệnh là lệnh, dòm dáo Cổng Số 9, Ðại Ðội 37 của tôi mới vừa tấp trái vào
dác không thấy ai thì mua cứ mua, có “chết thằng Tây Nhà Bàn ăn cơm trưa trể. Vì sơ xuất của anh Tuần Sự
nào?”. Bởi trong quân trường, ai cũng biết rằng Sinh Ðại Ðội cũng như anh Ðại Ðội Trưởng Tác Chiến mà
Viên Sĩ Quan đâu có lúc nào dư thì giờ. Không “tiện đại đội bị phạt tập thể ngay nơi sân trước Nhà Bàn,
đâu làm đó” thì dễ như chơi không kịp giờ giấc mà bị dưới ánh mặt trời chói chang. Tất cả bị bắt nằm xuống,
“hít đất”, “nhảy xổm”, “trùm poncho”, “cúp phép”, mặt nhìn lên trời, súng để bên phải, ba lô gối đầu, hai
“phạt dã chiến”…Mấy ông Sĩ Quan Cán Bộ thì núp chưn gát “chữ ngũ”, miệng phải hét tới hét lui cả 10
trong Văn Phòng Ðại Ðội nhìn ra, chờ bắt “mấy con phút “mặt trời đã ngủ yên, xin mặt trời hãy ngủ yên”.
nhạn là đà”. Mấy anh chàng Sinh Viên Sĩ Quan thì “ba Mình không thấy mình “không giống con Giáp nào”
chớp ba nháng” mua cứ mua cho thật mau mà “dzọt”. nhưng liếc trái, liếc phải thấy anh em mình đó, không
Nhưng anh bạn Mỹ là Kỷ Sư Nông Lâm Sức; anh bạn nhịn được cười. Rồi, tất cả hét thì hét nhưng “ăn gian”
Kham là Nhà Văn trẻ bị Ðại Úy Cò bắt tại trận, bị phạt được một chút thời gian là cứ cười tủm tĩm, cười kín
“móc giò” mà uống, mà ăn. Móc giò là móc hai chân hai hàm răng. Dĩ nhiên là đừng để mấy ông Sĩ Quan
lên lan can trước của doanh trại đại đội, đầu chúc Cán Bộ thấy. Thấy là chết cha, ai không biết! Khi được
xuống, hai tay chống. Anh Mỹ thì “ăn cách nào không đứng dậy, anh em nghe nhiều tiếng cười “cười sằng
biết cho hết gói xôi”. Anh Kham thì “uống cách nào sặc”, “cười toe toét miệng”, tiếng cười của mấy cô,
không biết cho hết ly cà phê sửa”. “Quân lệnh như mấy bà ở Khu Sinh Hoạt nằm bên kia đường. Chúng
sơn”, ai dám cải. Vậy mà anh em đang trong hàng ngũ tôi, đâu có “mắc cở” gì ba cái lẻ tẻ đó nơi quân trường.
đại đội sửa soạn đi bãi cũng khúc khích. Cho đến khi Ngay cả chúng tôi, nhiều người cứ cười, cười hoài vì
Ðại Úy Cò, Chuẩn Úy Lùn Gieo Máu Lửa không dấu nó “ngộ”, nó “kỳ”, nó “mắc cười thấy mẹ”, huống gì
được cái cười xí xóa thì toàn thể đại đội “cười sằng người ta, người ngoài, người đàn bà,con gái. Hôm học
sặc”, “cười toe toét miệng” dù cười là cười vô tình trên Tác Xạ, một anh bạn trẻ tên Bơ trong Trung Ðội I vô ý
sự đau khổ của hai người anh em bạn. Những ngày đi một chút mà quên “người đâu súng đó” đã bị Thiếu Úy
bãi học Chiến Thuật, học Tác Xạ, học Pháo Binh, học Không Môi Mép phạt “súng cầm tay” chạy 30 vòng
___________________________________________________________________________________
Đặc San Bất Khuất 2013 – Khóa 8 B+C/72 TB/TX 13