Page 21 - Dac San BK 2013
P. 21

nếu như người tù có bản án, thì chuyện sắp xếp tình   xãy ra… nhưng khiếu nại với ai và khiếu nại để làm
           cảm bước về cũng dễ dàng thôi, đàng này, cho tới ngày   gì…?!  Chả  lẽ  bỏ  chuyến  tàu,  trở  về  trại  xin  điều
           kêu tên, mới biết mình được thả. Xuống ga Hàng Cỏ,   chỉnh…thì  thôi  cứ  về…  Chính  điều  sai  trật  nầy,  khi
           anh em được phép đi chơi tự do cho tới 11 giờ đêm, Gò   diện H.O ra đời, nhiều anh  em cựu tù nộp hồ sơ xuất
           Công có Anh Ba Cẩn (Nguyên là cán bộ trung tâm Cải   cảnh, phải gặp nhiều khó khăn trong việc điều chỉnh
           Huấn  Gò  Công)  tình  nguyện  ngồi  giữ  đồ  đạt  cho   giấy tờ, may là trại tù Nam Hà còn tới bây giờ, trường
           anh  em…cùng vài người khác nữa mà tôi không nhớ     họp những trại tù khác đã xóa tên, thì thật là vất vả và
           tên. Tôi cùng với Anh Nguyễn Hùng Điện, sóng bước    tốn kém cho những ai có giấy ra trại bị viết sai.
           đi  khắp  các  đường  phố  …  Anh  em  tôi  rất  thất  vọng      Khi tàu hú còi rời bến, anh  em trong toa hầu như
           trước  Hà  Nội…  Đất  ngàn  năm  văn  vật,  mà  tôi  biết   yên lặng, nhiều cảm giác tung rối trong đầu… may mà
           được, qua bài học trên ghế học đường, biết qua các tác   lúc đó tôi còn độc thân, tôi chỉ nhớ tới bạn bè thân thiết
           phẩm trong Tự Lực Văn Đoàn, qua tiểu thuyết của các   còn lại, đến mẹ, đến anh chị tôi, đến cô bồ tình nghĩa
           tác giả gốc người miền Bắc….là đây sao? Nó cũ kỷ, nó   Văn Khoa…
           xô bồ, nó nghèo nàn, tìm được tiếng nói dạ vâng, khó      Tôi căng mắt nhìn suốt cảnh vật bên đường, cho
           hơn tìm người bị bệnh tiểu đường trong trại tù Cộng   tới khi tàu qua cầu Hiền Lương, hình như mọi người
           Sản…                                                 đều cảm thấy thoải mái và không khí hầu như mát diệu
               Cảnh bát nháo trên các toa tàu, khó có bút mực   hơn trên đoạn đường bên kia vĩ tuyến...
           nào tả rõ, anh  em thả về ngối chung 1 toa, có lẽ mỗi      Bây giờ dù đã trên 15 năm sống đất tạm dung, có
           toa chở 100 người, riêng toa nầy rất thoáng vì không   rất nhiều đêm mất ngủ, hay chợt thức giấc nửa đêm…
           có nhiều hành lý và chỉ có hơn mười người không phải   tôi nhớ thật rõ cuộc sống của tôi, những ngày trong lao
           là tù, còn các toa khác, hành lý chất bít kín các lối đi…   tù  Cộng  Sản…Ngày  nào  trí  óc  tôi  còn  minh  mẩn…
           Chốc chốc nghe tiếng kêu cướp, cướp, bắt lấy nó…     ngày đó tôi còn nhớ… Có người bảo, nhớ để làm gì…
               Đúng 12 giờ đêm tàu sẽ lăn bánh, 11 giờ 45, cán   hãy quên hẵn đi, coi như đó là một vết nhơ đã được tẩy
           bộ trại lên  toa, sau cái bắt tay chúc thượng lộ bình an,   sạch rồi…
           mỗi người tù được trao cho một tờ giấy ra trại, qua ánh
           đèn mờ mờ của toa xe, tờ giấy màu trắng ngà, loại giấy   “ Nhiều lúc muốn quên sống yên đời xa xứ
           thô, còn vết của rơm rạ, lớn bằng nửa tờ giấy học trò   “ Nhưng tâm tình đâu dễ xóa như mây…
           trong Nam, cũng ghi tên tuồi, ngày bị bắt, ngày được   ( Thơ T.L. Thảo)
           tha.  trong  mục  can  tội,  tôi  thấy  chữ  viết  tay,  can  tội
           Trung Úy, riêng trong mục mức độ cải tạo mọi người
           đều được ghi tốt, chỉ có tôi là chữ Trung Bình…Công                           Thủylanvy
           việc hành chánh của trại tù còn luộm thuộm lắm,việc                 Viết tại kỳ Đà Động… July 4
           trật chính tả, trật ngày thả, ngày bị bắt… đều dễ dàng















                                                               332



                    ___________________________________________________________________________________


                         Đặc San Bất Khuất 2013 – Khóa 8 B+C/72 TB/TX                                 20
   16   17   18   19   20   21   22   23   24   25   26