Page 234 - Dac San BK 2013
P. 234

- Mày đi theo con rắn lớn (con đường), qua giây       Xui  cho  nó,  tôi  không  thuộc  tip  người  Nguyễn
           ba  chạc  (ngã  ba)  một  khúc  xa,  có  thể  cũng  gần  tới   Trãi. Tôi chỉ nói đại mẹ là “nhớ” để nó yên tâm đi vào
           …Tao  không  biết  chắc  …Tao  lên  bộ  trưởng  (bị   chỗ chết. Thiệt tình thì tôi không nhớ gì hết ráo. Sau
           thương) rồi.                                         vài năm tù, tôi được thả về y như nó dự đoán. Có điều
               - Cái gì ? Đ… mẹ, đừng có giễu dở chớ Tango…     tôi tuyệt nhiên không hề lo chuyện “lấy lại đất nước”
               - ….                                             như đồng đội đã dặn dò; đã vậy, tôi còn bỏ nước để
               - Tango, Tango …nghe không, trả lời?             chạy tháo thân và lập tâm chuyến này là …dông tuốt!
               - Nghe ..mà đ…mẹ tao mệt quá rồi. Mày lẹ lên…         Cái  thứ  người  như  tôi  cứ mỗi  lần  nhậu  xỉn  mới
               - Tango …Tango …                                 chợt nhớ ra mình đã từng là lính, mới ba hoa về những
               Nó im luôn. Tức tốc tôi khều thêm mấy thằng em   năm tháng tù đầy, mới khề khà luận bàn về tình chiến
           lầm lũi đi ngược trở ra. Tôi cắm cúi lầm lũi dưới mưa   hữu, về chuyện đấu tranh…này nọ. Tỉnh ra tôi lại lút
           mà lòng dạ rối bời. Chừng ba tiếng đồng hồ sau, theo   cút  đi  làm,  lại  sống  như  mình  chưa  hề  là  lính,  chưa
           vết trượt của bánh xe, tôi thấy một cái Dodge nằm lật   từng có thằng vì tôi mà bỏ mạng, chưa có đứa đã chí
           nhào dưới lũng. Thực phẩm rơi đổ tung tóe theo sườn   tình dặn dò tôi lo chuyện quang phục quê hương. Lính
           núi.                                                 có năm bẩy đường, năm bẩy thứ. Cái thứ như tôi ngó
               Chúng tôi chạy vội xuống nhưng đã muộn. Tám      bộ có hơi kỳ và cũng hơi nhiều.
           Tàng bò được ra khỏi xe, nằm nghoẹo đầu trên máy,
           xác đã lạnh rồi. Tài xế và binh sĩ đi cùng chết kẹt trong   Tưởng Năng Tiến
           ca bin. Chúng tôi cố mang xác họ ra cùng với cà phê,
           thuốc lá và cả can rượu đế.
               Trời  vẫn  tầm  tã  mưa  và  lẫn  trong  nước  mưa  tôi
           biết có nước mắt của mình. Tôi thật sự bắt đầu uống
           Đã hơn một phần tư thế kỷ qua mà mỗi lần thoáng thấy      Rượu và Em
           rượu từ chiều hôm đó và uống luôn cho đến chiều nay.
           hơi  men  tôi  vẫn  nhớ  đến  Tám  Tàng.  Tôi  uống  rượu
           hoài hoài, phần lỗi, không chừng là do …nó. Tôi muốn   Em hỏi thật anh giữa em và rượu?
           hành  xác  tôi  chơi  để  Tám  Tàng  …vui  lòng  nơi  chín   Thì anh ơi, anh sẽ chọn bên nào?
           suối.                                                sexy  woman,  aum  and  pinky,  sexy  woman  pictures,
               Sau Tám Tàng, tôi gặp lại một nhân vật nữa của   aum atichart
           phòng V – ở trại tù binh. Ngày xưa, nó chính là thằng   Câu hỏi buồn nghe đơn giản làm sao!
           đã tuyên bố sẽ gả con gái út cho tôi nếu như tôi “ăn ở   Trong một phút anh đi vào bối rối.
           và cư xử người lớn hơn chút đỉnh.”                   Nếu chọn em nghĩa là anh nói dối!
               Thằng này ra trường về làm sĩ quan thảo chương   Còn rượu ư? …Anh thấy thật sai lời.
           viên cho Bộ Tổng Tham Mưu. Nói cách khác nó chỉ là   Rượu và em là nắng rớt mưa rơi.
           một thứ chuyên viên sử dụng máy vi tính cho quân đội.   Mà mưa nắng suốt đời luôn tiếp nối,
           Chỉ có vậy thôi mà đảng và nhà nước phải đẩy nó tuốt   Rượu trong chiều còn em thì trong tối
           ra miền Bắc mới yên tâm.                             Rượu và em là gạch nối của đời anh
               Lúc chia tay nó dấm dúi hết cho tôi những thứ qùa   Nếu bây giờ em lại hỏi anh!!
           vừa nhận được của gia đình, kể cả chút tiền và ít thuốc   Thì anh bảo em đừng cho anh ngốc nghếch
           tây. Tất nhiên, tôi từ chối:                         Nếu vì men lắm cuộc đời chấm hết!??
               - Ông cần mấy thứ này hơn tôi chớ.               Thì trong yêu thiên hạ chết cũng nhiều
               Nó  cầm  tay  tôi,  nghiêm  nghị  y  như  là  cảnh   Rượu và em là hai nỗi nhớ đáng yêu!
           Nguyễn  Phi  Khanh  dặn  dò  Nguyễn  Trãi  ở  Ải  Nam   Nếu được chết:
           Quan vậy:                                            Anh sẽ chết một chiều bên em và có rượu.
               - Tao cần mẹ gì nữa. Chuyến này kể như là tao đi
           đứt rồi.                                              huyết danh
               - Mày còn trẻ, lại không bị tụi nó đì ra Bắc. Thủ
           mấy thứ này cho ấm thân và cố giữ lấy mạng để còn có
           lúc trở về. Phải về lo lấy lại đất nước và trả thù cho tụi
           tao, nhớ chưa?
               - Nhớ!

                    ___________________________________________________________________________________


                         Đặc San Bất Khuất 2013 – Khóa 8 B+C/72 TB/TX                                233
   229   230   231   232   233   234   235   236   237   238   239