Page 191 - DAC SAN BK 2015
P. 191

không có thẻ xanh. Ngoại trừ đi xin làm móng cho          -  Anh  muốn  thì  em  chiều  ý,  cho  phép  anh
           vài tiệm người Việt làm chủ tại downtown thành       “hưởng”  thoải  mái  đó.  Vậy  thì  còn  chần  chừ  gì
           phố. Bằng không ở nhà một mình suốt ngày im ỉm       nữa?
           như thế nầy, chắc buồn chết được.                         - Úi dà, đã quá nha! Tuấn xoa tay cười khoái
               -  “À,  biết  đâu  nàng  có  ý  định  ở  lỳ  trên  đất   chí, rồi rỉ tai nàng nói nhỏ như ra vẻ ta đây là dân
           Mỹ?”, Tuấn suy nghĩ tầm phào như thế.                chơi:
               Chàng lấy tay xua đuổi ý nghĩ không tốt ấy.           -  Tối  nay  anh  sẽ  vác  cầy  qua  đảo  Ba  Cô
           Thôi ta hãy để cho thượng đế quyết định dùm. Đã      (Three Sisters Islands) cho mà coi.
           bảo là người tính không bằng trời tính kia mà.            An Bình phản bác:
               Trung tuần tháng 11, Tuấn ngưng phục vụ ở             - Một em đây còn chết nữa, huống hồ là 3 em.
           công viên thác. Trước khi trở về Cục Kiểm Lâm,       Sức lực được bao nhiêu mà hù họa gớm thế!
           chàng  lấy  1  tuần  lễ  vacation  để  đưa  An  Bình
           xuống thành phố Nữu Ước hoa lệ thăm viếng và đi      - o O o -
           mua  sắm  nhân  dịp  mừng  Lễ  Tạ  Ơn.  Hai  người
           rước  về  một  mớ  “chiến  lợi  phẩm”  như  quần  áo      Hai  người  trở  về  thị  trấn  Niagara  Falls  sau
           lạnh và đôi giày boot cho nàng. Lại còn mỹ phẩm      một tuần lễ “dập mật” ngắn ngủi và sống với nhau
           mắc  tiền,  nước  hoa,  giỏ  hiệu  LV  và  nhiều  món   vui vẻ hạnh phúc như một cặp vợ chồng son, tròn
           linh tinh khác mang về khách sạn Carter, sau khi     một mùa Đông băng giá. Mỗi Chủ Nhật hàng tuần,
           ăn tối xong ở một nhà hàng. Nàng than mỏi chân       Tuấn hay chở nàng đi nhà thờ công giáo xứ Mỹ.
           và mệt người vì đi bộ quá nhiều, bảo đi tắm cái đã.   Chàng giới thiệu An Bình (ngoại đạo) với cha Joe
           Tiếng  nước  bông  sen  phun  ồ  ồ  bên  trong  phòng   chánh xứ. Cha biết Đình Tuấn đã lâu, nên khuyên
           tắm, kèm theo tiếng hát nho nhỏ trầm ấm vang lên.    chàng đưa nàng đi học đạo và lớp Giáo Lý Dự Bị
                                                                Hôn Nhân để chuẩn bị sẵn sàng khi cần kết hôn
               Thảo  nguyên  bát  ngát  mênh  mông  tận  chân   với  nhau.  Được  vài  tháng  thì  An  Bình  bắt  buộc
               trời                                             phải quay về Gia Nã Đại, vì hộ chiếu đã hết hạn.
               Cỏ cây hoa lá hương thơm tỏa ngát đồng           Đình Tuấn lại sống với cô đơn buồn tẻ nơi thị trấn
                                                                lạnh  heo  hút.  Chàng  nhung  nhớ  An  Bình  và  dự
               - Anh Tuấn ơi, lấy cho em chai dầu xả tóc để     tính ngỏ lời cầu hôn với nàng, để rước nàng qua
           trên bàn mang vào đây dùm em.                        Hoa Kỳ sống chính thức. Bỗng nghe An Bình gọi
               Chàng bước vào phòng tắm không khóa cửa,         phone nhắn nhủ:
           và  chứng  kiến  cảnh  An  Bình  trần  truồng  như        - Đầu tháng 6 tới đây, ba em sang Gia Nã Đại
           nhộng  đang  đứng  gội  đầu.  Thấy  Đình  Tuấn  trố   để tham dự hội nghị thảo luận sự hợp tác thương
           mắt  nhìn  chằm  chặp vào thân thể của mình, đặc     mại  song  phương  cấp  tỉnh  thành  tại  thành  phố
           biệt ngắm nghía cặp nhũ hoa bầu bĩnh căng tròn       Toronto. Mời anh qua gặp gỡ ba em, để xin ông ta
           trông hấp dẫn như trái đào tơ mơn mởn, nàng bèn      chấp thuận cho hai đứa mình cưới nhau nghe anh.
           hỏi:
               -  Sao  mà  nhìn  em  khiếp  thế!  Bộ  chưa  từng   - o O o -
           thấy phụ nữ khỏa thân bao giờ hay sao?
               - Có thấy, nhưng chưa từng thấy cô gái Việt           Ông  Bê,  cha  của  An  Bình  không  thiện  cảm
           nào có thân hình đẹp hết xẩy như em vậy. (cười       với Đình Tuấn khi nghe con gái nói nhiều về thân
           đùa nịnh đầm). Thú thật với em là đã lâu rồi anh     thế của chàng. Ông ta gọi Tuấn ra một góc vắng
           không  gần  phụ  nữ,  nên  nhìn  em  anh  cảm  thấy   hành lang (lobby) của khách sạn để nói thẳng vấn
           hứng quá. Anh chịu hết nổi rồi em ơi! (vờ năn nỉ     đề:
           người đẹp)                                                -  Tôi  nghe nói  anh có  ý định  thành hôn với
               - Anh muốn mần “chuyện ấy” à?                    con Bình, có phải vậy không?
               - Muốn lắm, nhưng sợ người đẹp không cho.             - Dạ đúng.



                    _____________________________________________________________________________________________

                         Đặc San Bất Khuất 2015 – Khóa 8 B+C/72 TB/TX                                 191
   186   187   188   189   190   191   192   193   194   195   196