Page 192 - DAC SAN BK 2015
P. 192

- Tôi không chấp thuận cuộc hôn nhân nầy, vì          - Anh có rảnh không, em có chuyện muốn nói
           có nhiều “sự cố” rắc rối.                            với anh.
               - Rắc rối gì cơ chứ?                                  -  Anh  rảnh  mà.  Chúng  ta  cùng  đi  lại  kiosk
               - Tôi không thể làm sui với gia đình có cha là   cafeteria để tránh gió lạnh và uống ly cà phê nóng
           “Ngụy  quân,”  thành  phần  phản  động  ngoan  cố    nhe em?
           chống lại “Cách mạng,” khi có lệnh đầu hàng vào           - Ngồi ở băng ghế gần đây được rồi. Em đến
           ngày 30/4/75. Rồi tất cả 13 người bị bắt và bị xử    đây để từ giã anh, rồi về VN ở luôn và nhân tiện
           tử tại xã tôi. Nếu như người thân và bằng hữu hỏi    đưa cho anh đọc một điện thư của cha em. Nàng
           han tôi về gia thế của thằng rể, thì tôi biết ăn nói   lấy trong xách tay ra một tờ giấy in sẵn (printing).
           làm sao đây?
               -  À,  thì  ra  ông  vẫn  chưa  trút  bỏ  hận  thù.      Cháu Tuấn,
           Người CS mãi không rút tỉa được bài học, từ cuộc
           nội chiến Hoa Kỳ. Họ đã làm cho gia đình tôi tan          Tôi biết là cháu vẫn còn giận tôi lắm. Thật ra
           nát. Tôi trở thành đứa trẻ mồ côi, vô gia đình. Giờ   tôi  không  nên  cố  chấp với  cháu.  Ngẫm  nghĩ  lại,
           đây ông còn nhắc lại chuyện đau lòng, mà tôi đã      chẳng ai đối xử tốt với An Bình bằng cháu. Cháu
           muốn quên từ lâu(xúc động mạnh). Dù sao cha tôi      lại  là  người  có  học  thức,  độ  lượng  và  bản  chất
           cũng  là  một  anh  hùng,  đã  không  chấp  nhận  đầu   quân tử.
           hàng CS. Chính nghĩa thì không thể gọi là “Ngụy”          Không giống như các du sinh con cái của cán
           được. Nói hết câu, Đình Tuấn liền đứng dậy:          bộ, có cơ hội ra nước ngoài để học hành tiến bộ
               - Chào ông.                                      thì  lại  chẳng  ra  gì.  Còn  riêng  cháu  thì  cố  gắng
               An  Bình  len  lén  ngồi  khuất  nghe  rõ  câu   tiến thân bằng đường binh nghiệp, gia nhập quân
           chuyện vì biết sẽ có mâu thuẫn, bèn đuổi gót theo    đội Hoa Kỳ và hiện nay là nhân viên tiên tiến của
           chàng gọi ơi ới:                                     Cục Kiểm Lâm(NY). Dễ gì mấy ai anh hùng hơn
               - Đình Tuấn, anh ơi!                             cháu, đã liều mình nhẩy xuống cứu vớt người tự
               Ông Bê mắng nhiếc đứa con gái:                   vận, mà lại là con An Bình nhà tôi. Cháu đã giúp
               - Anh…anh cái gì. Hãy để cho nó đi.              đỡ em nó, để tránh khỏi bị rắc rối về luật pháp.
                                                                     Nó tâm sự rằng rất hạnh phúc khi sống chung
           - o O o -                                            với cháu, vì cháu có bản lãnh và tinh thần trách
                                                                nhiệm.
               Rồi  mùa  hè  lại  đến  (bắt  đầu  vào  ngày  21      Từ ngày cháu bỏ về Mỹ, An Bình thương nhớ
           tháng 6) và Đình Tuấn được lệnh phái tới phục vụ     cháu lắm. Em nó gầy gò ốm yếu mà ở địa vị làm
           công  viên  thác  Niagara  như  năm  ngoái.  Tháng   cha, tôi thật sự đau lòng xót xa cho con gái.
           năm cứ trôi qua tuần tự như thế. Hôm nay là tuần          Từ nơi quê nhà xa xăm, với sự mong mỏi cháu
           thứ 3 của tháng 9 sắp vào Thu, đánh dấu kỷ niệm      hãy suy nghĩ lại để hàn gắn mối tình với An Bình.
           gần một năm ta quen nàng. Từ dạo đó, chàng mất       Thành tâm chúc cháu may mắn trên tình trường!
           liên lạc hẳn với An Bình vì số điện thoại di động    Hy vọng chúng ta sẽ hiểu nhau hơn khi có dịp gặp
           của nàng đã đổi. Chẳng buồn rầu, nghe hoài điệp      gỡ sau nầy.
           khúc: “Tình Ca Du Mục,” mà nàng thích:                    Hết thư,
                                                                     Cha của An Bình
               Tìm em năm tháng thấy đâu hình bóng nàng
               Em thân yêu ơi, biết em giờ đây nơi đâu          - o O o -

               Đã hết giờ làm việc chiều nay, Đình Tuấn gon          An  Bình  cáo  từ  Đình  Tuấn  liền  bỏ  đi  ngay.
           đồ  vào  giỏ  đeo  lưng  định  ra  xe,  bỗng  thấy  một   Tuấn chạy theo níu lại:
           hình  bóng  rất  quen  thuộc  đang  để  ý  dấu  chân      - Em định đi về đâu, đêm nay hỡi em!
           chàng đi. Chàng chạy lại thì An Bình nói nhanh:



                    _____________________________________________________________________________________________

                         Đặc San Bất Khuất 2015 – Khóa 8 B+C/72 TB/TX                                 192
   187   188   189   190   191   192   193   194   195   196   197