Page 197 - DAC SAN BK 2015
P. 197
Như vậy, tiếng Việt của ta nên được căn cứ hay tiếng địa phương. Không có lối phát âm nào là
vào giọng nói của miền nào để được gọi là ‘chuẩn’, là "đúng" hay là ‘chánh cống’ tiếng Việt
‘chuẩn’, là ’đúng’? Như trên tôi đã thưa, theo quan cả! Chúng ta tôn trọng ý tưởng của mỗi người khi
niệm của ngôn ngữ học thì không có chuyện dùng ngôn ngữ và cố gắng hiểu theo ý họ chớ
‘đúng’ và ‘sai’, bởi vì ngôn ngữ không phải là ‘tài không nên chủ quan hiểu theo ý mình thì mới
sản’ của riêng ai hay của riêng miền nào. Nó là tránh được những sự hiểu lầm thật đáng tiếc. Trên
‘sản phẩm’ của tư tưởng trong mỗi cá nhân tùy căn bản nầy, chúng ta phải tôn trọng lối phát âm
theo mỗi tình huống. Chức năng của ngôn ngữ là của mỗi miền đất nước thân yêu, bởi vì tiếng Việt
để làm phương tiện cho việc chuyên chở ý tưởng vẫn là tiếng Việt mến yêu ngàn đời của mọi người
của con người. Tuy nhiên không phải lúc nào ngôn Việt Nam chúng ta.
ngữ cũng làm tròn cái chức năng của nó. Sự giới
hạn của ngôn ngữ phát xuất từ một nguyên do căn Ts. Lê Thiện Phúc
bản nhất là người nghe không hiểu đúng ý tưởng
người nói; và cũng chính vì vậy mà trên đời nầy
có biết bao chuyện hiểu lầm đáng tiếc và đáng
và người khác, ngay cả giữa vợ chồng, anh em, Cuốn phim quay lại
thương trong tương quan, giao tiếp giữa người nầy
cha con hay mẹ con với nhau! Điều nầy chắc
không cần phải có dẫn chứng vì chắc ai cũng đã Nghìn trùng xa cách trường xưa,
từng có những kinh nghiệm về sự hiểu lầm và hậu Nhưng trong tâm tưởng vẫn chưa nhạt nhòa.
quả ‘bất hoà’ của nó! Bao người trai trẻ đã qua,
Khi chúng ta đã nhận ra tính chất giới hạn Trường MẸ huấn luyện để ra chiến trường.
trong chức năng của ngôn ngữ, và khi chúng ta
nhìn nhận là chuyện hiểu lầm với nhau là điều quả Giữ gìn bờ cõi biên cương,
quyết không thể tránh khỏi được, thì chúng ta cần Quân Dân cá nước thương yêu vô bờ.
nên cẩn thận trong ngôn từ khi dùng nó để làm Giã từ cuộc sống tuổi thơ,
phương tiện diễn đạt ý tưởng của mình, và khi tiếp Sống chết không kể như tơ treo mành.
nhận đối thoại từ người khác. Chúng ta phải luôn
luôn nghi ngờ về tính chất giới hạn của ngôn ngữ Xếp lại những mối tình xanh,
để làm sao càng tránh được nhiều sự hiểu lầm thì Để làm nghiã vụ tim Anh đôi đường.
càng tốt. Bên tình, bên nước vấn vương,
Trên thực tế, ngôn ngữ không phải là của Nhưng thôi...gác lại lên đường tòng chinh.
riêng ai. Bất cứ một lời nói nào ta dùng hôm nay
đều được vay mượn của người khác, hoặc trực tiếp Bảy lăm đất nước điêu linh,
qua đối thoại, hoặc gián tiếp qua sách vở, báo chí. Bỏ Cha ,bỏ Mẹ, người tình dấu yêu.
Nên nhớ rằng khi ta nói chuyện với ai, không phải ̣Đem thân vào chốn lao tù,
chỉ có một mình ta đang nói, mà có nhiều người Thân tàn, ma dại ngậm ngùi tủi thân.
đang nói, bởi những lời nói ta dùng chỉ là sự lập
lại lời nói của người khác mà thôi! Nếu bạn không Bây giờ dưới ánh trăng tan,
tin hay không đồng ý như vậy thì xin hãy hỏi mẹ Cuốn phim quay lại muôn vàn ủ ê.
mình hay anh chị mình coi lúc mình mới chào đời Bao giờ thì được về QUÊ ?
thì đã có chút vốn liếng ngôn ngữ nào hay chưa? VIỆT NAM quang phục cùng về dựng xây.
Có biết dùng từ ngữ nào của mình hay chưa?
Chuyện ngôn ngữ còn dài, không thể mô tả Kim Hiền
hết được; nhưng tôi đành phải kết thúc bài nầy ở
đây với một kết luận rằng lối phát âm theo ba
miền Nam, Trung, Bắc đều là phản ảnh thổ ngữ,
_____________________________________________________________________________________________
Đặc San Bất Khuất 2015 – Khóa 8 B+C/72 TB/TX 197