Page 232 - DAC SAN BK 2015
P. 232

anh  chàng!  Thứ  nhứt,  lấy  bao  súng  mới,  nhờ  về      - Em theo ông Thường Vụ xuống thế ổng coi
           Tiểu Đoàn dưỡng quân trang bị để tiếp tục chuyển     trung đội vũ khí nặng và học hỏi mấy anh em ở
           vùng, rỗi rảnh anh chàng dùng lưỡi lam cắt béng      đó. Liên lạc máy. Ráng cố gắng.
           đuôi bao da súng Colt để bỏ súng vào ló đầu cho           - Dạ, rõ!
           nó ngầu, rồi tiếp tục cắt phần nắp đậy bao súng chỉ       Ðánh  rập  đôi  bốt  de  saut  cốp  vào  nhau,  tôi
           còn  sợi  da  nhỏ  choàng  ngang  cho  lộ  chó  lửa  và   nghiêm chào và quay đi nhận nhiệm vụ đầu tiên.
           báng súng, mang xề-xệ bên hông ra chiều đắc ý.       Rồi  thoáng cái,  đã hơn  một năm  tôi theo đơn vị
               Ðã không thích lại chướng mắt, ông trung sĩ I    này: Ðại Ðội 10 đã “bù,” mà thuộc Tiểu Ðoàn 3/7
           già bèn gọi chàng chuẩn úy mới này vào bàn việc      cũng  “bù”  trất,  nhưng  phải  nói  là  số  “bù”  xui
           của văn phòng đại đội cho đọc phiếu trình và ký      không phải dành cho tụi tôi mà cho những đơn vị
           xác  nhận  để  đại  đội  chuyển  lên  tiếp  liệu  trung   Việt Cộng nào xấu số đụng tụi tôi. Bọn nó mà lò
           đoàn  để  trừ  lương,  bồi  hoàn  tiền  bao  súng  vì  vi   mò hay xáp trận là như đánh bài cào, bị chúng tôi
           phạm tội hủy hoại quân dụng. Anh chàng năn nỉ        hốt sạch, cứ đi hoài từ An Sơn lên Phú Hòa Ðông,
           quá  xá  nói  rằng  không  biết,  nhờ  ông  đại  đội   rồi nhào vô Rạch Dứa Bình Mỹ Nam, Tân Thạnh
           trưởng xin hưởng “án treo” sau khi cho anh chuẩn     Ðông; về lại An Sơn, lên Bến Cát, Tam Giác Sắt,
           úy mới một màn xát xà phòng.                         Long  Nguyên,  Hòa  Lợi,  xuống  Lái  Thiêu,...  từ
               Chưa hết, vì cái họa thứ hai rồi thứ ba, và sẽ   hành  quân  bình  định,  trực  thăng  vận,  đột  kích,
           còn nữa nếu chàng ta không biết sợ là mạng mình      v.v...  Tiểu  Đoàn  chúng  tôi  luôn  mang  về  chiến
           sẽ  đi  đoong  bất  cứ  giờ  phút  nào.  Số  là,  đơn  vị   thắng, và tôi mới biết ông đại đội trưởng, Khóa 20
           chuyển  vùng  phụ  trách  lên  Phú  Hòa  Ðông,  một   Võ Bị, này liêm chính, đánh giặc giỏi, nhứt là cầm
           vùng  có  địa  danh  Bến  Cỏ  mà  VC  cũng  nhiều    quân rất mát tay. Cũng may cho tôi dưới quyền chỉ
           như...  cỏ,  anh  chàng  lơ  tơ  mơ  rời  khỏi  con  lộ   huy của vị này, được ông hướng dẫn chỉ dạy tận
           chánh, rẽ vào phía trong một chút - hổng biết kiếm   tình nên khoảng đời binh nghiệp của tôi không đến
           ai - thì... “cắc cù” hai tiếng, bị bắn sẻ, nhưng cũng   nỗi  nặng  nề  như  các  bạn  Trừ  Bị  cùng  khóa  về
           may là tên Việt Cộng nào bắn tồi hoắc quá quýnh      chung trung đoàn: 3 thằng tử trận, 1 thằng bị cấp
           quáng nên đạn bay cách đầu và mang tai anh ta cả     độ tàn phế trên 100%. Còn lại hai là tôi và thằng
           gang mà anh ta không phản ứng gì kịp; rồi bị thêm    Phước bên Tiểu Ðoàn 4/7, tuy có trầy vi tróc vảy
           lần nữa anh chàng mới teo, bẻ cổ áo vào trong để     chút đỉnh nhưng cũng kể là lành lặn cho đến ngày
           che hai cái “quay chảo” thêu vàng chóe lồ-lộ trong   tan... chiến trận tạm thời.
           ánh nắng, và năn nỉ ông trung sĩ I già cho đổi khẩu       Lan man đi về đồn Cây Me, từ ngã ba Bến Cỏ
           Carbine M.2, trả lại khẩu Colt.                      đi  vô,  nơi  đặt  Ban  Chỉ  Huy  của  đại  đội,  tôi  lại
               Nhưng đâu phải muốn là có liền vì ông trung      nghe từng đôi ba phát một chát chúa bắn vào phía
           sĩ I già trả đũa bằng cách nói chưa có vì có mấy     trong, cách khoảng trống quanh đồn là những khu
           cây chuyển Quân Cụ sữa chưa về làm anh chàng         rừng  chồi  xăm  xắp  lan  xa  nên  càng  nhanh  chân
           lên ruột khi muốn tỏ ta đây là cấp chỉ huy chỉ xài   vào để tìm hiểu. Lại là anh Binh I Nguyễn Thái A
           súng ngắn chớ không thích súng dài. Mãi tới lúc      đang đứng tựa một hông lô-cốt, hướng súng vào
           ông đại đội trưởng thấy tội nghiệp nên ra lệnh cho   trong thỉnh thoảng bóp cò. Tôi lên tiếng:
           ông già đừng làm khó mới yên. Ðó là bài học vỡ            - Bắn cái gì vậy?
           lòng cho chàng ta khi ra đơn vị tác chiến, và từ đó,      Vẫn giữ hướng súng, A tức tối quay lại nói:
           anh chuẩn úy mới học và hành ngày càng khá hơn.           -  Ông  coi,  mới  chưa  tới  giờ  ngưng  bắn  mà
               Như tôi nói là ông bố già này có thiện cảm và    bọn  ở  đây  nhấp  nhô  mang  đồ  tiếp  tiếp  cho  mấy
           có lẽ đã nói tốt cho tôi sao đó, nên khi trình diện   thằng trong đó kìa.
           thẩm quyền - một thiếu úy trắng trẻo, người Bắc -         Tôi hướng mắt nhìn xa, tuy không thấy gì bởi
           với  một  giọng  nói  rất  nhỏ  nhẹ,  sau  khi  tôi  trình   có  lẽ  bọn  họ  núp  lại,  nhưng  cảnh  trí  giao  động
           diện đúng cách và ông nhìn từ đầu đến chân:          khiến  tôi  nghĩ  là  Thái  A  nói  đúng.  Hơn  tháng
                                                                trước, đơn vị còn nằm sâu trong Mật khu, qua khỏi
                                                                cầu Cây Cui, vào chiều trước Lễ Giáng Sinh, cũng

                    _____________________________________________________________________________________________

                         Đặc San Bất Khuất 2015 – Khóa 8 B+C/72 TB/TX                                 232
   227   228   229   230   231   232   233   234   235   236   237