Page 235 - DAC SAN BK 2015
P. 235
về để chứng giám, quây quần sum hợp cùng bầy
cháu con bên bàn thờ Gia Tiên chất đầy bánh trái.
Ông bà đã trở về dù tận cùng các thôn xóm.
Chúng tôi không biết ông bà có về chỗ chúng tôi
không, những người lính chiến cuối năm phải mài
miệt dưới các giao thông hào, trong các hố cá
nhân mình đầy đất bùn chắc ổng bả không lấy gì
làm vui thú cho lắm. Ồ không, tôi đã sai! Ông bà
cũng thương chúng tôi, đã về với chúng tôi đúng
giờ trừ tịch... Nhưng, sao họ vụt bay đi, bay nhanh
và biến tan trong niềm hoảng hốt?!?!...
Bên tai tôi vừa nghe một loạt tiếng départ của
súng cối 82 ly hướng Ðông, tiếng rít kêu xé gió
của hỏa tiễn 122 ly từ hướng Bắc, và rồi vài tiếng
ầm vang hơi xa, vài trái đạn đã nổ tung trong
phòng tuyến của Tiểu Ðoàn 4/7, rồi tiếp những
tràng từng tràng súng trường, RPD, B.40 - 41,...
của địch càng lúc càng dồn dập hòa giao một bản
đại hợp tấu chiến trường với những tiếng mìn
claymore, M.16, tiếng lựu đạn, M.60,... Cối 61, 82
của cộng sản đều đặn phóng đi, và Mortier 60, 81
của ta đã sẵn sàng hàng loạt tập trung rót ngược
như mưa về những tọa độ đặt súng của địch để
phản pháo, cùng không dè là những chiếc AD.6
bao vùng từ đâu nhanh chóng bay tới trút những Vết Xe Lăn Âm Thầm
tràng đại liên, phóng những hỏa tiễn, thả những
trái bom thật chính xác đến độ chỉ trong những
phút đầu giao chiến các khẩu pháo của địch đã bị Bước đi ai bước âm thầm
khóa mõm... Xe anh lăn bánh lặng trầm trong mưa
Bây giờ chỉ còn tiếng súng trực chiến nổ đều Anh hồi tưởng lại thuở xưa
ran ở các tuyến quân của hai Tiểu Ðoàn phòng “ Dấu chân “ chinh chiến say sưa diệt thù
thủ. Việt Cộng đã “tiền pháo” vô thằng Khăn Nâu
4/7, “hậu xung” thằng 3/7 Khăn Tím với một Ngày xưa “ dấn bước “ lãng du
chiến thuật lạ lùng hay bọn pháo thủ của chúng Một đời ngang dọc chiến khu coi thường
quá tồi, tính toán sai trật mục tiêu để giờ đây yếu Hậu giang, Bình Đinh, Hiền Lương
tố bất ngờ không còn nữa thì ngay khi trận chiến Bước chân anh khắp nẽo đường Việt Nam
khởi đầu: Ðiều may mắn không nằm bên chúng
nên chúng đã trả một cái giá khá nặng nề. Xe anh lăn bánh hôm nay
Giặc phá tan thêm một mùa Xuân (Xuân Mậu Nhưng tròn trách nhiệm làm trai chiến trường
Thân, 1968) của đất nước và cái giá mà bọn chúng Xưa tung cánh Ó bốn phương
phải trả bao nhiêu cũng không xứng khi hủy hoại Tuổi chiều xế bóng tìm đường thảnh thơi
những giờ phút thiêng liêng mà bất cứ người Việt
hiền lương nào của miền Nam: VNCH đều phải Nào ai đoán trước cuộc đời
tôn trọng. Có ai biết được sao dời đổi thay
Cuộc đời ít ngọt nhiều cay
Lê Tường Ta hãy chấp nhận đừng ray rức buồn .
_____________________________________________________________________________________________
Đặc San Bất Khuất 2015 – Khóa 8 B+C/72 TB/TX 235