Page 234 - DAC SAN BK 2015
P. 234

được hưởng những cái  Tết  tròn vẹn. Saigon đón      rót về và những làn lửa nóng hực khiến bao dòng
           Tết chắc có tràn ngập những hoa mai, những sắc       máu sẽ tuôn ra, những xác người ngã gục để đất
           màu tươi thắm với hàng vạn bóng hồng thướt tha       Mẹ  Việt  Nam  run  rẩy  hờn  căm  vì  mùa  Xuân  sẽ
           cho đời thêm tươi thắm. Và nơi đây, cũng như các     không bao giờ đến!
           tiền đồn xa xăm, như những mặt trận mà các đơn            Phũ phàng quá! Tôi cố gắng lắc mạnh cái đầu
           vị với những chiến hữu của chúng tôi cùng chung      để xua đuổi những ám ảnh cứ đong đầy trong tâm
           nhiệm  vụ,  chỉ  nhìn  thấy  một  bầu  trời  xám  ngắt   trí. Mình quá tưởng tượng rồi, và tôi tự nghĩ mình
           những  từng  mây  chất  đầy  khói  súng,  những  đồi   như vậy. Vì... trong nét mông lung của buổi chiều
           nổng trơ trọi, những rừng lá bạt ngàn,... mà từ nơi   chợp tắt, một màn xanh thẫm đậm đà từ từ trùm
           đó  bọn  cộng  sản  núp  lén  như  những  bầy  chuột,   xuống, nỗi vắng lặng se se cái giá lạnh của sương
           chực  chờ  cơ  hội  để  tấn  công  bọn  tôi  bất  cứ  lúc   chiều khiến tôi bất giác rút điếu thuốc gắn lên môi,
           nào.                                                 cúi đầu vào chiếc nón bông bật quẹt và rít một hơi
               Không khí hôm nay dường như cũng cô đọng         thuốc lá thật dài như muốn đưa cái ấm áp đi sâu
           lại,  nặng  trĩu  tâm  hồn  khiến  thần  trí  nhẹ  tênh   vào trong ngách luồn của tâm khảm. Tôi lại tỉnh
           thoảng  chốc  vút  cao  như  muốn  tìm  nhìn  ở  một   táo! Một sự tỉnh táo lạnh lùng không hòa hợp với
           phương  trời  xa  xăm  có  một  gia  đình,  có  những   tâm  tư  của  những  người  lính  thuộc  quyền,  của
           người thân: cha, mẹ, anh, em, bà con thân thuộc,...   những  chiến  hữu  xung  quanh  đang  thầm  thì  vui
           đang loay quay sắm Tết, nhà cửa sửa sang, trang      vẻ, căng poncho làm mái để tụm nhum cùng nhau,
           hoàng  bánh  trái  để  chuẩn  bị  đêm  nay  đón  Giao   bày bánh kẹo để cũng gọi là chào Xuân, rước ông
           Thừa, mong sang năm mới được nhiều điều may,         bà về sum vầy với chiến binh trên cánh đồng khô
           hưởng  nhiều  phước  lộc,...  để  rồi  trầm  tĩnh  thấy   hiu quạnh.
           cạnh  mình  chỉ  những  đồng  đội  trong  những  bộ       Tôi  cũng  muốn  vui  lây  bởi  anh  em  trong
           treilli bạc màu, với súng với đạn, với ba-lô nặng    những lúc năm cùng tháng tận, cứ vui để mang lấy
           trĩu đang chuẩn bị di quân.                          cái hên trong ngày đầu năm, để trọn một năm mới
               Lịnh đã ban! Những người lính bỡ ngỡ nhưng       được nhiều an vui cho kiếp đời chiến chinh xuôi
           là lính thì chỉ biết có lệnh... rồi từng tiểu đội, trung   ngược, và liền tự trách mình âu lo thái quá. Ðúng,
           đội hàng dọc tiến theo đội hình đã hoạch định của    tôi thái quá trong sự yên tịnh miên man trải dài.
           mỗi đại đội, và toàn bộ tiểu đoàn lần lượt rời khỏi   Thời  khắc  chầm  chập  nhưng  lướt  nhanh,  không
           Phú Hòa Ðông, qua cầu Bến Nẩy, hướng về Paris        gian trĩu lạnh nhưng ấm êm trong tình tương thân
           Tân Quy, nơi mà Tiểu Ðoàn 3/7 Khăn Tím sẽ phối       của những người gọi là chiến hữu.
           hợp với Tiểu Ðoàn Khăn Nâu 4/7 từ Tân Thạnh               Vài căn lều đã leo lét ánh đèn cầy, vi phạm
           Ðông  kéo  về,  hai  cánh  đóng  quân  cả  khu  đồng   nguyên tắc của đóng quân đêm nhưng không chỉ
           trống chờ mùa Xuân mới, và để cho người dân hai      riêng  tôi  mà  các  cấp  chỉ  huy  trên  tôi  cũng  cảm
           nơi  có  thể  hưởng  được  một  cái  Tết  trọn  vẹn  an   thông  cho  những  ngày  tư  ngày  Tết,  để  bù  khú
           bình.                                                rượu chè và không khỏi chuyện đánh bạc. Tết mà!
               Nhưng...  muốn  lo  cho  dân  là  một  việc,  còn   Tôi lẩm bẩm bào chừa, rít hơi thuốc cuối nhìn lên
           địch có muốn hay không là một việc khác!             phía Bắc hướng Phù Hòa Ðông, quay phía Ðông
               Nhìn những chiến hữu bắt đầu đào hố cá nhân      hướng Trung An mà bên trong sâu bọn Việt Cộng
           theo tuyến phòng thủ khi trời vừa chập choạng, tôi   tự hào với "Mật khu Ấp Nhà Việc", rồi phía Nam
           lễnh đễnh nhìn  quanh,  vẫn một nền trời  xám  xịt   xa là vùng Tân Thạnh, còn cận cũng là một ổ Vi-
           bao tùm bầu không khí lạnh tanh với  vương vất       Xi trong đầm lạch Rạch Dứa và thêm tên là Bình
           đâu  đây  lảng  vảng  bóng  tử  thần  bay  lượn,  thoạt   Mỹ  Nam,  vượt  qua  phía  Tây  thì  trên  kia  là  Củ
           gần thoạt xa, giá băng chợt chuyển mình bốc lửa      Chi... thành đồng đất... sét, cảnh vật đều êm đềm
           để  cảnh  giác  những  người  chiến  binh,  những    lặng  vắng  như  nghiêm  trang,  kính  cẩn  chào  đón
           người lính như chúng tôi là sẽ không có én liệng     chúa Xuân, và giờ Giao Thừa đến nơi, ông bà tổ
           vờn bay, không có những đóa hoa mai vàng tươi        tiên từ phương trời xa đang đến, đang lũ lượt kéo
           mang mùa Xuân ấm mà sẽ là đạn pháo của giặc

                    _____________________________________________________________________________________________

                         Đặc San Bất Khuất 2015 – Khóa 8 B+C/72 TB/TX                                 234
   229   230   231   232   233   234   235   236   237   238   239