Page 241 - DAC SAN BK 2015
P. 241
GIỌT MÁU RƠI CỦA NGƯỜI LÍNH CHẾT TRẺ
Với 14 bài viết trong năm, trong đó có bài giường ngủ của bà. Bà ăn chay, tập hít thở, đi bộ
"Chú Lính Mỹ" tác giả đã nhận giải Danh Dự Viết đều đặn với Quyền mỗi ngày trong khu
Về Nước Mỹ 2014. Bà là một nhà giáo, định cư tại townhouse. Bà còn xỏ kim được bằng sợi chỉ
Mỹ theo diện HO năm 1991, hiện là cư dân trắng. Tai bà còn nghe rõ người khác chuyện trò.
Westminster, California. Bài viết mới nhất của Mỗi đêm, bà chỉ chợp mắt vài tiếng đồng hồ. Thì
Phùng Annie Kim là câu chuyện hơn 40 năm sau giờ của bà hầu hết là những thời công phu sớm tối
của chiếc trực thăng U-H1 bị bắn rơi trong cuộc trước bàn thờ Phật. Bà tọa thiền, tụng kinh, thì
hành quân Hạ Lào năm 1971. Sự việc, khung cảnh thầm cầu nguyện dưới ngọn đèn vàng trong căn
chuyện kể là có thật nhưng danh tính nhân vật phòng ngủ chung quanh trang trí toàn là hình,
trong truyện do tác giả hư cấu. tượng Phật.
Hơn mười năm nay, nhà bà là một cái chùa
* * * nhỏ thanh tịnh và yên tĩnh. Bà xuống tóc, tịnh tu
1. tại gia, sống an lạc, mặc các bộ quần áo màu nâu
Bà Tư nằm trăn trở hoài trên chiếc giường hoặc màu lam. Các con gọi bà bằng "Cô Diệu"
nệm thấp. Chăn êm nệm ấm, thân thể mát mẻ, thay vì gọi bằng "Má".
thoải mái mà bà vẫn trằn trọc chưa ngủ được. Với Trong bốn cái cửa "sinh, lão, bệnh, tử" của
cái tuổi tám mươi này, đôi khi bà hay quên những cuộc đời ai cũng phải trải qua, bà Tư đã vượt qua
chuyện lặt vặt vừa mới xảy ra như ăn rồi mà nhất cái cửa thứ hai và thứ ba một cách nhẹ nhàng. Ai
định bảo chưa ăn, chưa uống thuốc mà quyết liệt hỏi bà về tuổi già và bệnh tật, bà nói bà chẳng có
không chịu uống nữa, chưa đi tắm mà bảo vừa tắm bệnh gì ngoài bệnh của người già nghĩa là sức
xong.Thế mà sáng nay, có một chuyện bà không khỏe bà một ngày một yếu đi như ngọn đèn dầu,
quên. Quyền, con trai bà cho biết Sơn, thằng cháu hết dầu thì đèn tắt.
nội bên Minnesota gọi phone về báo tin sẽ về Cali Còn cái cửa "tử" cuối cùng? Bà đang chuẩn bị
thăm bà vào dịp lễ Giáng sinh. đấy thôi. Ngoài tám mươi rồi, bà Tư không mong
Cả ngày nay, bà nôn nóng, cứ đi ra rồi lại đi kéo dài tuổi thọ thêm nữa. Ai hỏi cụ bà sợ chết
vào. Bà cầm quyển lịch trong tay đếm từng ngày. không, bà lắc đầu nói chỉ sợ bệnh nằm liệt giường
Còn hơn một tháng nữa. Sao mà lâu quá! Bà bảo khổ cho cái thân già và cho con cháu. Trước đây,
Quyền và Quyên phải dọn cái này, dẹp cái kia, sửa bà thường nói với các con bà chuẩn bị sẵn cho
soạn nhà cửa để đón thằng nhỏ. chuyến đi cuối đời nhưng từ khi gặp lại thằng cháu
Nói đến bộ nhớ và sức khỏe của bà cụ tuổi nội sau bốn mươi năm trăn trở vì nó, bà như được
ngoài tám mươi như bà Tư kể cũng hiếm. Chuyện hồi sinh. Bà vui nên càng ngày trông bà càng khỏe
quá khứ, bà nhớ vanh vách các chuyện gia đình xa ra. Bà yêu đời và ham sống. Vợ chồng thằng
xưa thời ông cố bà sơ nào hay những kỷ niệm thuở Quyền lấy nhau bốn mươi năm không có con,
hàn vi ở Việt nam. Nếu có bà con nào đến chơi gợi thằng cháu nội đích tôn lưu lạc này như cục vàng
nhắc chuyện xưa, bà kể lan man hàng giờ không quý đối với bà, mang đến tuổi già của bà cả một
dứt và không sót chi tiết nào. Bà thuộc kinh Phật mùa xuân.
làu làu. Tiền để dành đi cúng chùa, bà đếm chính Trong đêm khuya, bà Tư nằm nhớ lại cuộc
xác và biết sắp xếp thành từng loại. Bà dặn cô con đời khổ cực của bà trong sáu mươi năm từ lúc lấy
gái may cái túi lớn phía trước trong áo lót, bà cất ông Tư là hạ sĩ quan nghèo cục Quân nhu thuộc bộ
tiền và gài kỹ bằng nút bấm.Việc di chuyển, bà đi Tổng Tham mưu, lương lậu không đủ nuôi bốn
lại chậm chạp nhưng vững vàng không cần đến đứa con ăn học, cả nhà sống nhờ vào lò bún thủ
cây gậy. Ban đêm, bà không cần đánh thức các công của bà. Bà thức khuya dậy sớm làm bún.
con, tự đi restroom trong căn phòng lớn gần Ông Tư và các con bà chia phiên nhau vừa đi học,
_____________________________________________________________________________________________
Đặc San Bất Khuất 2015 – Khóa 8 B+C/72 TB/TX 241