Page 243 - DAC SAN BK 2015
P. 243

nghĩa trang liệt sĩ Tây Ninh. Ít lâu sau, giấy báo tử      - Cô chỉ còn một nỗi ray rứt về số phận thằng
           gửi về. Cuối năm giấy chứng nhận là gia đình liệt    Quang ở Hạ Lào. Không một dấu tích gì về chiếc
           sĩ đến tay bà. Bà Tư được ủy ban nhân dân truy       máy  bay  trực  thăng  bị  bắn  rớt  thì  làm  sao  biết
           tặng là "mẹ chiến sĩ", "mẹ anh hùng".                được. Không chừng nó còn sống, không chừng gì
               Hàng  năm,  vào  những  ngày  lễ  thương  binh   đắp cho nó một nấm mộ.
           liệt sĩ, cán bộ của ủy ban nhân dân đến thăm hỏi,
           tặng  quà  và  khen  thưởng  những  gia  đình  liệt  sĩ   2.
           như  bà.  Bà  treo  cái  khung  gỗ  có  lộng  tờ  giấy      Sau một tai nạn xe hơi, chân bên trái bị bó bột
           chứng nhận  gia đình  liệt  sĩ  hình  cờ  đỏ sao vàng   làm Phượng đi lại khó khăn phải dùng cây nạng
           trên tường. Ít hôm sau, bà lấy xuống, cất vào ngăn   gỗ. Mỗi ngày có một cô "care giver" đến chăm sóc
           tủ. Cứ như thế cho đến ngày bà qua Mỹ.               sức khỏe cho Phượng, giúp Phượng ăn uống, tắm
               Cuộc đời bà Tư là một chuỗi dài những giọt       rửa, dọn dẹp nhà cửa. Một cô khác đến làm vật lý
           nước mắt vì  mất mát. Bà chỉ  là một bà mẹ Việt      trị liệu cho cái chân bên phải đã hồi phục dần. Căn
           nam  bình  thường,  nghèo  khổ,  ít  học.  Bà  không   nhà  bây  giờ  vắng  vẻ  chỉ  có  hai  mẹ  con.  Chị
           biết gì về các từ ngữ chính trị dao to búa lớn như   Phương đã dọn về Cali từ lâu. Bà mẹ Phượng mất
           lý  tưởng,  tổ  quốc,  ý  thức  hệ,  cộng  sản,  tư  bản,   đã năm năm. Ông Daniel mất năm ngoái. Thằng
           cộng hòa xã hội chủ nghĩa, độc lập, tự do, hạnh      Sơn ly dị vợ, về ở với Phượng. Nó bận bịu suốt
           phúc, liệt sĩ, anh hùng, hy sinh... Bà chỉ là một bà   ngày trong bệnh viện. Năm ngoái, lễ Thankgivings
           mẹ thương con, một nạn nhân chịu nhiều nỗi đau       hai  mẹ con về thăm bà  Tư. Năm  nay,  chân đau,
           thương trong chiến tranh. Chiến tranh đã làm một     không  về  được,  Phượng  nhắc  con  nhớ  lấy  phép
           đứa  con  bà  bị  tàn  phế,  tật  nguyền.  Chiến  tranh   nghỉ về Cali thăm bà nội vào dịp lễ Giáng sinh. Bà
           cướp mất hai đứa con bà, một đứa gửi nắm xương       nội già yếu rồi. Bà sống không còn bao nhiêu năm
           tàn trên chiến trường Hạ Lào xa xôi còn một đứa      nữa.
           được vinh danh là liệt sĩ.                                Từ ngày tìm được tông tích của người cha quá
               Trước khi đi Mỹ, Long đưa gia đình bà đã đến     cố, thằng Sơn gắn bó với  gia đình  bên nội.  Vào
           nghĩa trang liệt sĩ ở Tây Ninh thăm mộ Quốc. Cơn     những ngày nghỉ, Sơn gọi về thăm bà nội, hai bà
           mưa làm cho con đường đi vào nghĩa trang lầy lội,    cháu nói chuyện rất lâu, có khi cả tiếng đồng hồ.
           ướt át. Mộ Quốc và năm người đồng đội nằm ngay       Nó nói tiếng Việt giỏi nhờ sống gần bà ngoại từ
           gần lối đi, xây quanh nhau thành một vòng tròn,      bé.
           chính  giữa  là  một  bồn  hoa.  Trước  cái  chết,  mọi      Phượng hồi tưởng lại bốn mươi năm trôi qua,
           người đều bình đẳng. Hàng ngàn những ngôi mộ         ngày đó cả hai đều rất trẻ. Phượng hơn Quang hai
           thấp, mộ bia màu trắng, xây cùng một kiểu. Dòng      tuổi, là y tá ở bệnh viện Đà nẵng, gặp Quang trong
           chữ màu vàng khắc trên mộ bia "Nơi an nghỉ của       một buổi tiệc của sư đoàn hai không quân tổ chức
           liệt sĩ Trần Hưng Quốc, hai mươi tuổi, sinh ngày     tại câu lạc bộ trong phi trường. Trai tài gái sắc gặp
           hai mươi tháng ba năm một chín năm mươi tám,         nhau. Quang vừa đẹp trai lại tài hoa, biết chơi đàn
           hy sinh tại chiến trường Campuchia".                 guitar,  hát  rất  hay  những  bản  nhạc  về  lính  của
               Năm  một  ngàn  chín  trăm  tám  mươi  chín,     nhạc sĩ Nhật Trường. Hai đứa dự định sẽ làm một
           Quyền may mắn được  gia đình  bên vợ  bảo lãnh       cái  đám  cưới  đơn  giản.  Quang  sẽ  lấy  thời  gian
           qua Mỹ. Năm năm sau, Quyền bảo lãnh cho bà Tư        nghỉ  phép  đưa  Phượng  vào  Sài  Gòn  ra  mắt  gia
           và Quyên. Quyền muốn bốc mộ Quốc đem tro cốt         đình Quang. Thời gian đó Quang bận đi học khóa
           qua Mỹ nhưng bà Tư lắc đầu:                          bắn súng và trở thành người xạ thủ gan lì và dũng
               -Thôi con ơi, thằng Quốc đã nằm xuống nơi        mãnh  của  không  đoàn  41,  phi  đòan  213.  Những
           mảnh đất Tây Ninh này. Hãy để nó yên nghỉ ở quê      cuộc hẹn hò ở bến sông Hàn, những cuộc đi chơi
           hương với đồng đội của nó. Không mang tro cốt        xa ở đồi Bà Nà, chùa Non Nước, bảo tàng Chàm ở
           nó  theo  nhưng  nó  vẫn  gần  Cô  trong  những  câu   Mỹ Sơn...đưa đến kết quả là Phượng có thai.
           kinh tiếng kệ hàng ngày.                                  Phượng chưa kịp báo tin mừng cho Quang thì
               Rồi bà ngậm ngùi:                                một  hôm,  người  bạn  trong  phi  đoàn  của  Quang

                    _____________________________________________________________________________________________

                         Đặc San Bất Khuất 2015 – Khóa 8 B+C/72 TB/TX                                 243
   238   239   240   241   242   243   244   245   246   247   248