Page 242 - DAC SAN BK 2015
P. 242

đi làm, vừa chạy Honda bỏ mối bún ở chợ và các       thả tù binh trong khi hàng trăm ngàn sĩ quan, hạ sĩ
           quán ăn ở Sài gòn. Thời chiến tranh leo thang, luật   quan Việt Nam Cộng Hòa, các viên chức chế độ
           tổng động viên ra đời, Quyền bị đổi ra vùng một      cũ gọi chung là "ngụy quân", "ngụy quyền" bị kẹt
           chiến thuật ngành quân vận. Quang, đứa con trai      lại, phải ra trình diện và bị giam giữ ở các trại tập
           thứ hai theo anh ra Đà nẵng nộp đơn vào sư đoàn      trung để "học tập cải tạo". Quyền may mắn là hạ sĩ
           một không quân phục vụ ngành an ninh và phòng        quan đã giải ngũ nên không nằm trong số đó. Nếu
           thủ phi trường. Đêm đêm, bà mẹ già chỉ biết cầu      không, bà Tư lại phải lê lết trong các khu rừng để
           nguyện cho hai đứa con đi lính xa nhà thoát khỏi     thăm nuôi thằng con tù.
           cảnh  bom  đạn  trong  cuộc  chiến  càng  ngày  càng      Tin đứa con tử trận chưa làm ráo nước mắt bà
           khốc liệt.                                           mẹ thì hai năm sau ông Tư mất vì tai biến mạch
               Được  tin  trong  một  chuyến  vận  chuyển  vũ   máu não. Thằng Quốc, con trai thứ ba học hành và
           khí, đoàn xe của Quyền rơi vào ổ phục kích của       lớn  lên  dưới  chế  độ  xã  hội  chủ  nghĩa  vừa  tốt
           Việt cộng. Quyền bị gẫy nát một chân, được xếp       nghiệp trung học. Năm một chín bảy tám, mặc dù
           vào loại tàn phế và được giải ngũ. Bà vui mừng vì    có  hai  anh  đi  lính  và  tử  trận  dưới  chế  độ  "Mỹ
           Quyền  vừa  thoát  được  bàn  tay  tử  thần,  được   ngụy",  nhà  nước  Cộng  sản  vẫn  bắt  con  "ngụy"
           chuyển vào Sài gòn cũng là lúc một nỗi lo khác lại   không đủ tiêu chuẩn vào đại học được "ưu tiên"
           đến.  Quang  tình  nguyện  chuyển  sang  ngành  tác   thi  hành  nghĩa  vụ  quân  sự  ở  chiến  trường
           chiến,  trở  thành  xạ  thủ  trực  thăng  của  phi  đoàn   Campuchia. Bà khóc hết nước mắt. Bà tính đường
           213.  Thời  gian  này,  Quang  yêu  Phượng,  cô  y  tá   lui,  trở  về  quê  ở  Gò  công  cho  thằng  Quốc  trốn
           nổi tiếng là người đẹp của bệnh viện Đà nẵng. Mối    nghĩa vụ. Nào ngờ mạng lưới công an ở các xã,
           tình này đã đơm hoa kết trái đó là thằng Sơn, cháu   huyện còn dầy đặc hơn thành phố. Bà bị công an
           nội của bà Tư bây giờ.                               địa phương bắt giam trong trại tù cải tạo lao động
               Sáng ngày mười tháng hai năm một chín bảy        thời hạn hai năm vì tội không thi hành luật pháp
           mốt,  trong  một  phi  vụ  tại  Hạ  Lào,  gia  đình  bà   và cố tình bao che cho tội phạm.
           được tin chiếc trực thăng U-H1 bị bắn rơi, Quang          Nếu bị ở tù để cho thằng con không phải đi
           và phi hành đoàn tổng cộng mười một người đều        lính, bà Tư sẵn sàng hy sinh cái mạng già để cứu
           tử trận, không thể tìm được xác..                    con. Nào ngờ bọn chúng, một mặt bắt giam bà đi
               Tin con trai tử nạn một cách thảm khốc, sau      lao động, một mặt ruồng bắt Quốc và làm áp lực
           đó là nhận giấy báo tử chính thức và tiền tử tuất    để Quốc ra trình diện. Thời đó, cuộc chiến tranh
           của Quang, lòng bà mẹ thương con vẫn thầm nuôi       biên  giới  giữa  hai  nước  Cộng  sản  Việt  nam  và
           niềm hy  vọng.  Biết đâu chừng thằng Quang còn       Campuchia  được  sự  hậu  thuẫn  của  Trung  Quốc
           sống sót và sẽ trở về. Quang là một thằng lanh lợi   càng ngày càng ác liệt. Thằng nhỏ mười tám tuổi
           và thông minh. Biết đâu chừng nó nhảy dù ra khỏi     vừa  tốt  nghiệp  trung  học,  không  biết  gì  về  súng
           máy bay trước khi máy bay trúng đạn, bốc cháy.       ống trận mạc, không biết gì về chiến tranh, không
           Biết đâu chừng nó còn sống và bị bắt làm tù binh     có chút lý tưởng gì về tổ quốc, niềm mơ ước duy
           tại Lào hoặc bị đưa ra ngoài Bắc. Biết đâu chừng     nhất của nó là được vào đại học thất bại, bà mẹ
           nó chỉ  bị  thương ở  đầu và mất trí nhớ nên sống    đang ở tù, Quốc chấp nhận trình diện, lên đường
           lang bạt, không tìm được đường về với gia đình.      ra trận để bà mẹ già được tha về sớm.
           Bà đi tìm người giúp bà câu trả lời. Bà đi xem bói.       Một năm sau, Long, người đồng đội của Quốc
           Ông thầy bói quả quyết thằng Quang còn sống. Số      bị thương về phép, kể lại cho gia đình bà Tư về cái
           nó đào hoa nếu lấy vợ sớm sẽ có cháu cho bà ẵm       chết  của  Quốc.  Trong  một  chuyến  vượt  sông
           bồng. Bà sống, chờ đợi, tin tưởng và hy vọng mỏi     Mekong  qua  ngả  Neak  Luang  phía  bắc  tỉnh
           mòn với ba chữ "biết đâu chừng"...                   Kompong Cham, chưa kịp tiến vào Phnom Penh,
               Sau  khi  mất  nước,  bà  Tư  nghe  tin  đồn  có   trước khi được tiếp viện, sư đoàn 7 của Quốc đã
           nhiều tù binh Việt Nam Cộng Hòa được chính phủ       đụng độ một trận lớn với quân Kmer Đỏ. Toàn bộ
           Hà nội thả về theo quy ước quốc tế về việc trao      sư đoàn bị tiêu diệt chỉ còn sống sót một người là
           đổi tù binh. Quyền nói với bà Tư làm gì có chuyện    Long. Thi thể Quốc và cả sư đoàn được chôn cất ở

                    _____________________________________________________________________________________________

                         Đặc San Bất Khuất 2015 – Khóa 8 B+C/72 TB/TX                                 242
   237   238   239   240   241   242   243   244   245   246   247