Page 249 - DAC SAN BK 2015
P. 249
Để nhớ một thời áo trận
Dẫu lìa ngó ý… Đỗ Quyên đem vào phòng cho hai chị chén chè
Dẫu lìa ngó ý còn vuơng tơ lòng hạt sen long nhãn mát rượi. Mạ Cát Đằng thường
(Truyện Kiều - Nguyễn Du) cười bảo tôi:
- Phải chi An Nhiên là con trai, bác gả Cát
Hương-Thủy Đằng cho cháu.
Tuổi dậy thì hồn nhiên và mơ mộng. Cát
Nhà thơ ngụ ngôn người Pháp La Fontaine đã Đằng đẹp, nhiều người tán. Tan học về bao nhiêu
nói một câu rất hay về tình bạn: “Tình yêu thật sự cái đuôi theo, mãi cho đến cửa Hiển Nhơn mới
đã hiếm; tình bạn thật sự còn hiếm hơn”. Tình bạn chịu lui gót. Tôi như garde corps cho bạn. Những
giữa tôi và Cát Đằng quả là hiếm có. chàng sinh viên mê Cát Đằng, nhờ tôi làm chim
Cát Đằng, tên một loài hoa leo có màu xanh xanh kèm theo nhiều món quà hậu hĩnh, trong số
pha tím, mỏng mảnh. Bạn tôi cũng dịu dàng, mềm có cả con của một ông Trưởng Ty đang theo học
mại, quý phái như hoa. trường Y. Nhưng tôi từ chối. Không ai hiểu bạn
Chúng tôi thân nhau từ thuở nhỏ, lúc còn học hơn tôi. Cát Đằng tâm sự :
trường tiểu học Đoàn Thị Điểm trong Thành Nội. - Sao mình thấy ông nào cũng nhẵn nhụi như
Hai đứa cứ thế lớn dần lên, lần lượt qua bên kia Mã Giám Sinh. Ngó phát ớn!.
sông Hương học Đồng Khánh rồi Văn Khoa… Người hùng trong tâm tưởng Cát Đằng phải
Nhà Cát Đằng nằm ở một góc nhỏ trên đường bụi bụi như tài tử Charles Bronson, đêu đểu với bộ
Mai Thúc Loan. Căn nhà cổ xưa như cuộc sống ria giống nụ cười của Clark Gable hoặc chí ít cũng
quan cách của gia đình. Ba Cát Đằng làm công phải lãng tử như Gregogy Peck trên chiếc Vespa
chức cao cấp của Ty Ngân khố Thành phố. Ông cổ chở nàng công chúa Audrey Hepburn chạy
đặt cho con những cái tên thật đẹp của các loài hoa khắp thành Rome trong Vacances Romaines…
: Cát Đằng, Đỗ Quyên, Hoàng Lan…Mấy chị em Thâm tâm tôi thấy bạn mình quá lãng mạn. Biết
sống khép kín như những con ốc trong bốn bức tìm đâu ra người lý tưởng trong môi trường phố
tường rêu. thị này?
Tôi, tên bình thường : An Nhiên, gia cảnh
cũng “thường thường bậc trung”, tóc cắt kiểu
Demi Garcon, tính tình đôi lúc ương bướng. Vậy
mà chúng tôi thương nhau vô cùng. Chỉ có tôi dám
bước qua hai cánh cổng sắt luôn khép kín trong
tiếng sủa của con Berger để rủ Cát Đằng đi học.
Cũng chỉ có tôi chiếm được lòng tin của ba mạ Cát
Đằng. Hai bác nghiêm nghị nhưng coi tôi như con.
Hình như hai bác xem tôi là một lá chắn bảo vệ
cho cô con gái yếu ớt của mình.
Chúng tôi đã có một thời thơ ấu thật đẹp và
hồn nhiên. Những chiều mùa hạ dắt nhau vô con
đường bên hông Đại Nội gần cà phê mụ Tôn, nhặt Ấy thế mà một hôm thật bất ngờ, “người
bông phượng đỏ về làm bướm. Những sáng mùa hùng” của bạn đã xuất hiện. Đó là một buổi sáng
đông sương mù lạnh buốt chở nhau qua cầu Phú “đầy sương thu và gió lạnh” như trong văn Thanh
Xuân, gió hung hăng như muốn quật hai đứa Tịnh, đoàn Sinh Viên Sỹ Quan trường VBQGVN
xuống sông. Những đêm cùng học bài thi, em gái về Huế vào Đại Học Văn Khoa tuyển quân. Phải
_____________________________________________________________________________________________
Đặc San Bất Khuất 2015 – Khóa 8 B+C/72 TB/TX 249