Page 250 - DAC SAN BK 2015
P. 250

công nhận sự có mặt của họ như một hiện tượng        cười với ai một nụ. Con nhà gia thế, kín cổng cao
           trong  sân  trường  xưa  nay  toàn  áo  dài,  chemise,   tường.  Điều  gì  đã  làm  cho  nàng  dám  vượt  qua
           quần tây. Trong trang phục worsted thật đẹp, thật    khuôn phép gia đình và xứ Huế vốn dễ tiếng tăm?
           hào hùng mặt anh nào cũng sáng láng thông minh.           Chàng sinh viên sỹ quan ấy tên H. đang theo
           Họ trình bày thật ấn tượng về ngôi trường quân sự    học năm thứ ba trường Võ bị. Anh gốc Bắc, di cư
           ở  Đà  Lạt  ngang  ngửa  với  Saint  Cyr  của  Pháp,   vào Nam  năm  54, chọn Huế làm quê hương thứ
           West  Point của Mỹ. Đứng bên những chàng trai        hai. Anh sống cùng mẹ và chị gái bên Bến Ngự.
           Văn Khoa “trói gà không chặt”, trông các anh cao     Anh hơn chúng tôi năm tuổi, trước đây từng học
           to và đường đường khí thế. Nhìn qua cạnh mình,       MPC  rồi  mới  quyết  định  tòng  quân.  Đợt  tuyển
           tôi thấy Cát Đằng như trên mây. Nàng say sưa dán     quân này là một cơ hội cho anh về thăm mẹ và số
           mắt vào anh SVSQ đang giới thiệu chương trình        phận đưa đẩy để hai người gặp nhau.
           đào  tạo.  Anh  nói  giọng  Bắc  pha  chút  Huế.  Khi      Anh H. hiền, tính điềm đạm. Tôi chắc bạn tôi
           chàng ta đi  từng bàn phát  những tờ  ảnh về ngôi    không chọn nhầm. Hai người có một tuần để hiểu
           trường  cho sinh  viên nam,  Cát  Đằng cũng nhoài    nhau. Tôi nhiều lần qua nhà Cát Đằng xin cho bạn
           người  qua  xin  một  tờ.  Một  thoáng  ngạc  nhiên   đi  học  nhóm  ,  đi  thảo  luận…  để  rồi  sau  đó  chở
           trong mắt anh nhưng người SVSQ vẫn lịch sự trao      nàng  lên  đồi  Thiên  An,  chùa  Từ  Hiếu  hẹn  hò.
           tận tay nàng. Mắt hai người gặp nhau. Một cái gì     Trong khi hai người trò chuyện, tôi lặng lẽ đi dạo
           đó thật lạ lần đầu tiên tôi thấy xuất hiện ở cô bạn   dưới những hàng thông hoặc ngồi đọc sách bên hồ
           mình. Má nàng ửng hồng, ánh mắt long lanh, môi       Thủy Tiên để rồi sung sướng ngắm nhìn bạn sáng
           mọng  ướt  mềm…Chuông  reo  giờ  ra  chơi,  hai      ngời trong hạnh phúc. Tình yêu làm người ta đẹp
           người còn trao đổi với nhau suốt cả mười lăm phút    ra. Anh H. đưa chúng tôi về thăm gia đình. Căn
           bên hành lang Morin.                                 nhà  nhỏ  nép  mình  trong  một  khu  vườn  sum  suê
               Ra về, tôi bảo Cát Đằng                          cây  trái.Tiếng  chim  sâu  kêu  lách  chách.  Bà  mẹ
               - Mình thấy hình như có Coup de Foudre.          hiền lành mừng rỡ đón bạn của con; người chị gái
               Nàng yên lặng do dự một chút rồi bảo tôi :       tên Hương thương em vô hạn, chăm anh từng ly
               - An Nhiên ơi, bạn có thương mình không?.        từng tý. Tôi mừng cho Cát Đằng.
               Tôi ngạc nhiên :                                      Anh  H.  trở  về  Đà  Lạt  tiếp  tục  khóa  huấn
               - Tui không thương bạn thì thương ai?            luyện. Nhà tôi trở thành địa chỉ cho hai người trao
               - Vậy thì chiều ni bạn xin mạ cho tui qua chơi   đổi thư từ. Những bức thư đều đặn hàng tuần. Cát
           nhà bạn hí                                           Đằng  có  một  cái  hộp  bánh  CHOCOLATE  hình
               - Được thôi mà                                   chữ nhật .Đọc xong thư bạn cất vào đó và nhờ tôi
               Buổi chiều, tôi ngồi chờ bạn trên chiếc xích     giữ  hộ.  Cuộc  tình  vẫn  nằm  trong  bí  mật  với  gia
           đu  dưới  giàn  bông  giấy.  Nàng  xuất  hiện  trong   đình và bạn bè. Không ai biết ngoài tôi.
           chiếc áo mousseline màu xanh trứng sáo, quần tây          Gần cuối năm 1971, sau khi đọc xong lá thư
           đen. Trông Cát Đằng xinh xắn làm sao. Hèn gì con     có  cái  insigne  rồng  vàng  ôm  kiếm  thiêng,  Cát
           ông  Trưởng  Ty  mê  nàng  như  điếu  đổ.  Ngồi  nói   Đằng có vẻ suy tư. Bạn ngồi trầm ngâm trên chiếc
           chuyện  với  tôi  mà  mắt  nàng  nhìn  ra  cổng  như   xích đu trắng nhìn mông lung. Tôi mở lời :
           ngóng  trông  ai…Và  bốn  giờ  chiều.  Một  bóng          - Răng đó? Giận nhau hả?.
           người xuất hiện trước cửa. Anh chàng Sinh viên            - Không, có chi mô.
           Võ bị hồi sáng…Cô nàng thông minh thật, lấy địa           Lần  này,  bạn  cầm  lá  thư  về  chắc  để  đêm
           chỉ nhà tôi làm nơi gặp gỡ.                          nghiền ngẩm.
               Tôi không tin lắm vào duyên tiền định. Xưa            Con  đường  đến  giảng  đường  sáng  hôm  sau
           nay, ba mạ vẫn hay nói tôi là kẻ cứng lòng. Nhưng    như  dài  ra  với  sự  yên  lặng  của  Cát  Đằng.  Giờ
           với cô bạn thân Cát Đằng thì tôi nghĩ đó là một      English Grammar bạn dường như không nghe lời
           mối  nhân  duyên  mà  tôi  là  người  góp  phần  dung   thầy  John  Schaffer  giảng.  Lúc  ra  chơi,  đứng  ở
           túng, ủng hộ. Cô bạn tôi không phải là type người    khung cửa sổ nhìn xuống đường Lê Lợi, Cát Đằng
           “  yêu  cuồng  sống  vội”.  Xưa  nay  nàng  chưa  hề   đưa bức thư cho tôi :

                    _____________________________________________________________________________________________

                         Đặc San Bất Khuất 2015 – Khóa 8 B+C/72 TB/TX                                 250
   245   246   247   248   249   250   251   252   253   254   255