Page 254 - DAC SAN BK 2015
P. 254
bà bạc trắng. Cái lúm đồng tiền xưa kia đã trở gái xinh xắn. Cả hai đang định cư ở thành phố
thành ngoặc đơn rồi ngoặc kép. Denver, tiểu bang Colorado. Tôi mừng cho bạn.
Từ nước ngoài người con trai yêu Cát Đằng Cuối cùng, một cô gái ngoan hiền như bạn tôi nhất
ngày đó xuất hiện như một vị cứu tinh. Anh ta gởi định phải được sung sướng. Qua những cuộc trò
về giúp gia đình bạn những xấp vải, những gói chuyện từ nước ngoài, tôi tránh gợi chuyện ngày
thuốc tây, những đồng đô la được khéo léo nhét xưa.
trong hộp sữa… Tất cả chỉ nhằm một mục đích Tôi cũng đã có gia đình. Một ông chồng do
chinh phục tình yêu của người con gái Huế mà anh bàn tay số mệnh sắp đặt. Một ông chồng yêu vợ
ta say đắm. Mạ bạn tha thiết khẩn nài “Con ơi! thương con nhưng vô tâm. Tôi cũng chẳng bao giờ
Thằng đó nó tốt, lại hiền lành, con nhà trí thức. hé môi về chuyện bạn mình…
Lấy hắn con cũng sướng mà các em cũng đỡ khổ. ***
Với lý lịch này thì nhà mình không ngóc đầu lên Ngày mai, gia đình tôi sẽ vào Nam lập
được. Con chỉ có nước lấy anh xe thồ hoặc ông nghiệp. Mở tủ sách, tôi cầm cái hộp bánh cũ.
nông dân mà thôi” . Bạn tôi gục mặt vào hai bàn Những bức thư nhuốm màu thời gian nhưng tấm
tay khóc nghẹn. Phải chăng bạn đang nghĩ đến ảnh vẫn còn rất rõ. Ôi! Nụ cười hạnh phúc của cả
một Thúy Kiều hiện đại? hai người.
Tôi khuyên Cát Đằng: Mọi chuyện đã trở Tôi không thể đem chúng theo. Đốt thì tôi
thành quá khứ. Anh H. mất rồi. Đã gần 7 năm. không nỡ. Suy đi tính lại, tôi quyết định đem lên
Bạn đâu phải là kẻ phụ tình. Trong hoàn cảnh này nhà chị Hương, nhờ chị đặt trên bàn thờ anh H.
đôi khi phải thực tế. Bạn yên lặng gật đầu. Không còn gì để hy vọng về anh nữa rồi.
Mọi chuyện được thu xếp nhanh chóng. Bà Căn nhà vẫn như xưa dù thời gian có làm nó
mẹ chú rể từ nước ngoài trở về. Một vài lễ nghi già và cũ kỹ hơn. Tiếng chim sâu vẫn kêu lách
cần thiết trong buổi giao thời. Và xúc tiến giấy tờ chách trên những vòm cây xanh. Tôi dựng chiếc
bảo lãnh. xe vào gốc ngọc lan, lòng bùi ngùi. Kỷ niệm ngày
Tôi đưa Cát Đằng lên thăm chị Hương lần xưa ùa về trong ký ức. Một chiếc xe lăn trên hàng
cuối. May sao lại gặp mẹ anh H. từ Bình Dương hiên. Tôi trách mình đã lâu không thăm mẹ anh.
trở về. Bác bảo có thể bác sẽ vào trong đó ở hẳn. Cuộc sống bận rộn với cơm áo, gạo tiền làm mình
Bác ôm vai bạn tôi: “Bác mừng cho con. Biết tin trở thành người có lỗi.
này ở đâu đó chắc H. vui lắm”. Trên bàn thờ vẫn Tôi tự nhiên đẩy cửa vào phòng khách khép
chưa có ảnh của anh. Ghê gớm thay lòng tin của hờ. Một người đàn ông nằm trên ghế sofa, tay cầm
người mẹ. Bạn tôi xin phép được lạy trước bàn thờ cuốn sách, chiếc chăn mỏng đắp ngang thân, phía
ba lạy và nhét vào túi mẹ anh H. chút vốn liếng bên dưới là một… khoảng trống. Anh ngước nhìn
còm cỏi. Nước mắt người mẹ ứa ra tràn trề. Bà lên. Có phải tôi đang mơ? Đôi mắt ấy, gương mặt
khẽ kêu “ H. ơi! ”. ấy… Đúng là anh H. Anh cất tiếng “An Nhiên đấy
Trước khi xuất cảnh, Cát Đằng đến nhà tôi ư em? ”. Tôi bàng hoàng , ngơ ngẩn.
ngủ lại một đêm. Bạn đem theo cái hộp bánh Vâng, anh H. Anh bị thương nặng nhưng
CHOCOLATE chứa những bức thư của hai người, không chết. Trong cuộc hành quân của Tiếu đoàn
tấm ảnh trao nhẫn được đặt lên trên. Cát Đằng bảo vào mật khu Đồng Tháp Mười, đại đội của anh sa
tôi vào ổ phục kích. Môt mảnh B40 đã bay vào lưng
- An Nhiên là một chứng nhân quan trọng anh, chạm ngay cột sống. Anh được đưa về quân y
trong mối tình lớn của mình. Mình không thể viện Phan Thanh Giản, Cần Thơ. Bác sỹ cho biết
mang theo kỉ vật quý giá này. Bạn giữ giúp mình mảnh đạn đã làm đứt dây thần kinh tủy sống dẫn
cho đến lúc nào còn có thể . đến khả năng bại liệt suốt đời. Trong cái đau đớn
Tôi cất vào tủ sách, lòng ngậm ngùi thương tận cùng của thể xác, anh vẫn nghĩ đến Cát Đằng.
bạn. Không thể gắn số phận bất hạnh của mình đối với
Thời gian qua, Cát Đằng đã có một gia đình người yêu, anh cắn chặt răng bảo mẹ báo tin với
êm ấm. Ông chồng thành đạt, hai con một trai một
_____________________________________________________________________________________________
Đặc San Bất Khuất 2015 – Khóa 8 B+C/72 TB/TX 254