Page 252 - DAC SAN BK 2015
P. 252

Cuối  năm  1972  anh  H.  ra  trường.  Anh  có   sẽ ra đời. Ước mơ trong tầm tay với. Tôi chia sẻ
           mười  ngày  phép  trước  khi  về  trình  diện  tại  Sư   hạnh phúc với bạn bằng nụ cười bao dung.
           đoàn 9 Bộ binh có biệt danh “Mũi tên thép”, Bộ            Buổi  chiều  hai  đứa  ngồi  trước  sân  hóng  gió
           Tư Lệnh Sư đoàn đóng ở Vĩnh Long, Tư lệnh là         thì một cánh chim sâu sa xuống trước mặt. Bạn tôi
           Chuẩn  Tướng  Trần  Bá  Di.  Chiến  trường  miền     nâng nó lên, âu yếm vuốt ve
           Trung đang sôi động với chiến dịch tái chiếm Cổ           - Tội nghiệp mày chưa. Chị nuôi em nhé!.
           thành Quảng Trị. Đêm đêm tiếng đại bác ì ầm từ            Mạ Cát Đằng đi từ nhà sau lên hốt hoảng:
           phía Bắc vọng về. Thành phố Huế tràn ngập màu             - Chim sa cá nhảy. Ăn nói bậy bạ.
           áo lính rằn ri. Cát Đằng có vẻ yên tâm với sự chọn        Rồi  bà  lấy  một  nắm  gạo  muối  tung  ra  sân.
           lựa này dù hai người có xa nhau về không gian.       Bạn tôi le lưỡi
           Mười ngày, tôi phải ra sức bao biện cho bạn để họ         - Mạ sao mê tín dị đoan. Thả con chim thấy
           có những giây phút hạnh phúc.                        tội bắt chết !
                                                                ***
                                                                     Huế tháng chín. Mùa thu. Những trái thanh trà
                                                                da  đã  rám  vàng.  Tôi  chở  Cát  Đằng  lên  Nguyệt
                                                                Biều  chọn  những  trái  thật  ngon  về  cúng  Rằm
                                                                tháng Tám. Bạn không quên lựa một cặp thật đẹp
                                                                để biếu mẹ anh H. chưng bàn thờ. Hai đứa ngồi
                                                                thòng chân xuống dòng nước sông Hương trên bến
                                                                đò Dã Viên. Trời thật đẹp. Nắng vàng như mật .
                                                                Gió hiu hiu. Cát Đằng thở dài
                                                                     - Phải chi có anh H .
                                                                     Tôi nguẩy vai

               Rồi cũng đến lúc chia ly. Chúng tôi tiễn anh          - Rồi sẽ có .
           vào  Nam.  Hình  ảnh  cuối  cùng  trong  mắt  tôi  là      Rẽ vào căn nhà dốc Bến Ngự. Cô bạn nhanh
           cảnh  chàng  thiếu  úy  trẻ  trai  cầm  chặt  tay  người   nhẹn  nhảy  chân  sáo  trên  lối  đi  quen  thuộc.  Nhà
           yêu nói những lời từ biệt : “Em cười đi. Cát Đằng    vắng  ngắt.  Mùi  hương  trầm  thoang  thoảng  trên
           cười đi cho anh yên tâm. Anh sẽ về với em và sẽ      bàn thờ . Chị Hương ngồi lặng trên ghế, nước mắt
           thưa chuyện với ba mẹ”.   Bạn  tôi  cười  mà  nước   chảy quanh. Bạn tôi hốt hoảng:
           mắt hoen mi.                                              - Có chuyện chi rứa chị ? Mẹ mô rồi? .
               Như muốn làm Cát Đằng yên tâm, thư anh H.             Chị Hương òa khóc:
           gởi về liên tục. Anh đóng quân ở Cao Lãnh. Anh            -  Mẹ  với  anh  Hùng  đi  Vĩnh  Long.  Em  ơi,
           làm  Đại  đội  trưởng  một  đại  đội  trực  thuộc  Tiểu   thằng H.….
           Đoàn 3 Trung đoàn 14. Anh nói về một vùng đất             Cát  Đằng quỵ xuống đất.  Tôi  và chị Hương
           trù  phú,  những  người  dân  miền  Nam  hồn  nhiên,   đỡ  vội  lên.  Mặt  bạn  tái  xanh,  hơi  thở  ngắn  như
           những đồng ruộng bạt ngàn, những cánh đồng chó       không còn sức sống. Tôi rót cho bạn một ly nước
           ngáp…  Anh  ít  kể  chuyện  chiến  trường,  chắc  để   lọc rồi hỏi han chi tiết. Chị Hương kể cho tôi nghe
           người yêu bớt lo.                                    trong tiếng sụt sịt. Anh Hùng từ Bình Dương gọi
               Nhà ông Trưởng Ty muốn dạm ngỏ Cát Đằng          ra báo tin anh H. bị thương nặng trong cuộc hành
           trước khi con trai đi du học. Cô bạn tôi nói với ba   quân  vào  mật  khu  ở  quận  Mỹ  An,  vùng  Đồng
           mạ “Con chưa muốn lấy chồng” nhưng sau đó cô         Tháp  Mười.  Mẹ  chị  đang  trên  đường  vào,  chưa
           gặp riêng chàng trai và bảo “Tôi có người yêu rồi.   biết chi thêm.Trong bóng chiều chạng vạng, ba chị
           Anh  đừng  mất  công”  .Tội  nghiệp  anh  chàng  cứ   em  ngồi  yên  lặng.  Không  ai  đủ  sức  đưa  tay  bật
           đứng ngẩn tò te.                                     ngọn đèn điện. Chao ôi! Tuần trước tôi vừa đưa
               Cứ  thế,  những  lá  thư  nối  hai  niềm  vui.  Cát   thư cho bạn. Anh đang đóng quân ở Đồng Tháp.
           Đằng mơ màng dự trù  với  tôi về tương lai. Một      Anh kể cho bạn nghe về Gò Công - quê hương của
           ngôi nhà với ngọn lửa ấm và những đứa con ngoan      bà Từ Dũ mẹ vua Tự Đức; về cam Cái Bè; về mận

                    _____________________________________________________________________________________________

                         Đặc San Bất Khuất 2015 – Khóa 8 B+C/72 TB/TX                                 252
   247   248   249   250   251   252   253   254   255   256   257