Page 54 - DAC SAN BK 2015
P. 54

Thơ Lê Hương Toàn



           VỀ  ĐÂU PHƯỢNG ĐỎ                                    MÙA THU SAO  VỘI  QUÁ !


           Hạ ấy quê em, mùa hoa chớm nở                        Tháng mười hai mùa thu đi vội quá!
           Hồn  lãng du, tôi lỡ bước bơ vơ                      Trời đang xanh bỗng sớm nắng phai tàn
           Cổng trường xưa vừa khép lại hững hờ                 Rồi đêm nay chiếc lá vẫn còn đang
           Cành  phượng đỏ buồn như ai  lỗi hẹn!                Chờ Đông đến, sẽ  vội vàng theo gió
           Kia Văn Thánh nay một lần chợt  đến
           Trời trong xanh pha giọt nắng bâng khuâng            Lá buồn tênh chập chùng riêng tiếc nhớ
           Mây trên cao và hương tóc thật gần                   Gió trời Đông... xa  lắm nắng bờ Tây
           Vừa mê đắm sao bỗng thành dĩ  vãng!?                 Nhìn vàng rơi  tự  hỏi  đến bao ngày ?
           Vĩnh Long ơi!  Một chiều xưa u uẩn                   Thu mới đến...Thuở nào Thu lại đến!?
           Khi ai đi rồi quên tiếngvẫy chào
           Hàng me khô lặng lẽ ngấm thương đau                  Lạnh  ly hương phố buồn thương bóng én
           Dòng sông Hậu  nhớ em lười ra biển!                  Người  tha phương quên nắng ấm nơi này
           Thôi từ đó có ai về đất Vĩnh                         Đếm thời gian từng chiếc lá vàng bay
           Mang dùm tôi man mác một nỗi sầu                     Chừ ai đó mong nàng Thu trở lại...
           Cánh  Phượng hồng nay lạc bước về đâu
           Xin cho gởi tiếng ve cùng theo gió

                                                                HỜN  VONG  QUỐC

           TRONG  TA  EM  LÀ  THÁNH  NỮ !                       Mây thu trôi mãi không về nữa
                                                                Băng giá  mang đầy hoa tuyết  rơi
           Khung cửa nhỏ, gom gió vào mơn trớn,                 Dăm  chiếc lá  khô,  sầu trên  lối
           Mây phương xa  man mác nhớ thương về...              Kia cội phong già đứng lẻ loi
           Trăng lung linh qua kẽ lá đợi chờ                    Như  đã  phôi pha đời phiêu lãng
           Buồn hiu hắt tương tư người chưa ngỏ                 Chừ  nghe Đông đến, buốt tim côi
                                                                Rét  mướt giăng tơ hồn thi khách
           Cõi bình yên đời trôi qua lặng lẽ                    Em  đã xa  rồi bóng Thu ơi!
           Thuở gặp em  mê đắm chốn dương trần                  Thôi nhé từ nay mơ Nguyệt ảnh
           Núi ngàn năm biêng biếc vẫn còn xanh                 Tương tư vời vợi ánh trăng soi
           Sầu nửa mảnh, tóc chừng như mây trắng!               Lữ thứ co ro ngoài sương gió
                                                                Thèm men rượu nhạt thấm đơn côi
           Tu muôn kiếp lòng trần ....chưa dứt hẳn              Chinh y một mảnh mùa  lửa  khói
           Duyên ba sinh giăng kín lối quay về                  Giờ đây xếp lại bóng chiều trôi
           Thịt da thơm hơn hương khói gọi mời                  Để  đêm thao thức buồn quốc biến
           Câu cứu rỗi hồn ta là ...tín nữ!                     Rưng rưng mắt lệ khóc lạc loài
                                                                Bách Việt nghìn năm hờn vong quốc
           Ta yêu em... muộn hồi kinh cứu tử                    Tiên Long một cõi phải quy hồi
           Phạm giáo điều cũng bởi lỗi vì yêu                   Đây đất  phương Nam, thờ Nam đế
           Nguyện cầu xin xám hối ở mỗi chiều                   Thiên thư  định phận bởi ý trời.
           Em quỷ dữ!... Trong ta là Thánh nữ!


                    _____________________________________________________________________________________________

                         Đặc San Bất Khuất 2015 – Khóa 8 B+C/72 TB/TX                                  54
   49   50   51   52   53   54   55   56   57   58   59