Page 56 - DAC SAN BK 2015
P. 56

Năm  1969,  tôi  trúng  tuyển  vào  lớp  10  ban   nhút  nhát  không  dám  chạm  mặt  làm  quen  hoặc
           Công  Thôn  khóa  3  trường  trung  học  Nông  Lâm   nhìn tận mặt đối tượng mình thích, nhân cơ hội đó
           Súc Bình  Dương.  Giã từ Thầy Cô, bạn bè lớp 9       tôi lia máy vòng vòng, khi bắt gặp được, tôi thu cự
           trường trung học Văn Hiến. Bước vào ngôi trường      ly gần lại để nhìn cho rõ.
           mới với nhiều buâng khuâng và bở ngỡ. Mỗi ngày            Thỉnh  thoảng cũng vượt biên giới sang xóm
           tôi  đi  học  từ  Thủ  Ðức  đến  Bình  Dương  (chợ   giềng bên cạnh (trường Trịnh hoài Ðức) để ngắm
           Búng) bằng con chiến mã (Honda)                      các  tà  áo  dài  trắng  tha  thướt  bay  bay  trong  gió.
           cáu cạnh, món quà Ba Mẹ tôi tặng khi tôi đậu vào     Thiệt đúng là nhất quỉ, nhì ma, thứ ba học trò. Kỉ
           ngôi  trường  mới  nầy.  Lúc  đầu  tôi  chả  biết  ban   niệm đáng nhớ và vinh hạnh nhất của lớp chúng
           Công Thôn (CT) học hành như thế nào? Chỉ biết        tôi dưới sự hướng dẫn của Thầy Bùi châu Dương
           ngành nầy đòi hỏi phải giỏi Toán. Ngày qua ngày,     là xây cổng cho trường. Trét trét,tô tô, ngắm lên
           từ từ tôi quen dần với cuộc sống, quen dần những     ngắm xuống, căng dây dọi ròng rã cả tháng trời ,
           cô nữ sinh áo Nâu nho nhỏ. Cũng không biết tại       cuối  cùng  cổng  cũng  được  xây  xong,  Thầy  trò
           sao  ban  CT  chúng  tôi  chỉ  có  ba  cô  gái:  Chung,   nhìn  lại  công  trình  của  mình,  rồi  cùng  nhau  ôm
           Kiếm và Khôi ....!? Có lẽ tại Dương thịnh, Âm suy    bụng mà cười: trên nhỏ, giữa phình, dưới teo. Thế
           nên hầu hết những thằng con trai lớp tôi chuyên      là 1-2-3 Thầy trò cùng nhau làm lại. Lần nầy có
           thả  dê  xuống  các  lớp  dưới  như  vũ  sư  Lưu  Xẽn,   kinh nghiệm nhiều hơn, trộn xi măng thật nhiều,
           Phú chùa v...v.. Riêng tôi vì nhút nhát hay vì mình   chỗ nào teo thì đấp dầy, chỗ nào phình thì cạo ra
           không có năng khiếu gì đặc biệt nên đành phải đi     đấp  mõng  lại.  Cổng  trường  xây  xong,  tới  ngày
           sớm  về  trưa  một  mình  ...!?  Có  những  lần  theo   dựng bảng nhìn hàng chữ: Trung Học Nông Lâm
           trường  đi  đá  banh,  là  thanh  niên  mới  lớn,  tuổi   Súc Bình Dương sao mà buồn thê thảm. Ban Công
           cũng sung sức lắm nhưng không dám đá mà chỉ          Thôn (CT) dựng cổng trường nhưng tên của ban
           biết đứng bên ngoài ôm quần áo cho bạn bè và cổ      thì không có. Ðúng là đám CT tụi mình là những
           vũ nồng nhiệt khi bóng vào lưới bạn. Dầu sao đi      đứa con ngoài  Giá Thú ...?!  Chưa kể còn nhiều
           nữa, nếu không có những thằng ôm quần áo cho         bất công cho ngành học mình, có lẽ ban CT chưa
           bạn bè, reo hò la hét vỗ tay bên ngoài chưa chắc gì   có giáo trình hay phương tiện đầy đủ để thực hành
           những thằng bên trong đá thắng ...?!                 vào lúc đó. Mục Súc học chăn nuôi, Công Thôn
               Những buổi trưa tan học, một mình một ngựa       thì đóng chuồng trại cho họ. Canh Nông cày bừa
           phóng  một  lèo  xuống  quán  cơm  xã  hội,  sau  khi   cuốc  sới,  đến  khi  chiếc  máy  kéo  John  Deer  hay
           làm xong nghĩa vụ cho cái bao tử, trở về trường      máy cày tay Kubota, bình xịt phun thuốc hư đem
           học  tiếp  buổi  chiều.  Những  lúc  rãnh  rỗi  cũng   về  nông  xưởng  thì  CT  phải  sửa.  Nếu  trường  có
           muốn đi tập tán gái xem cảm giác như thế nào ?       thêm ban Thủy Lâm dám chắc đám CT có thêm
           Buổi  chiều  tan  học,  nhìn  những  thằng  bạn  cùng   nghề dũa lưỡi cưa hay sửa chữa máy cưa cây.........
           lớp ra về hướng Sài Gòn, phía sau có em áo Nâu            Dù sao đi nữa tôi cũng không hối hận khi nộp
           nho nhỏ, xinh xinh mà lòng thấy ganh tỵ. Tự ngẫm     đơn vào học trường NLS/BD ban Công Thôn suốt
           nghĩ  lại mình và chiếc  xe còn trống chỗ, tại sao   ba năm học (69-72). Ðây là ngôi trường đáng yêu
           mình không làm được điều đó .....?!                  và để lại trong tôi nhiều kỷ niệm cho tuổi vừa mới
               Thời  gian  trôi  chầm  chậm,  tôi  quen  dần  với   lớn.  Những  hoài  bảo,  ước  ao  khi  tốt  nghiệp  ra
           cuộc  sống,  quen  dần  với  ngành  học  của  mình,   trường mang vốn kiến thức mà Thầy Cô đã dạy để
           khám phá ra những điều lý thú mà suốt thời gian      phụng sự cho đời, mang lại chén cơm vừa đủ cho
           học phổ thông tôi không được biết. Thích nhất là     những nông dân tay lắm chân bùn, lưng bám trời ,
           những lúc học thực hành môn Trắc Ðịa, vác máy        mặt bám đất .
           ngắm  trên  vai  qua  khu  thực  hành  nông  trại,  lợi      Tiếc thay, cuộc chiến càng lúc càng bùng nổ,
           dụng lúc Thầy hướng dẫn bận việc thay vì ngắm        những hoài bảo, ước ao đành xếp lại, lên đường
           các cọc tiêu để đo đạc, chúng tôi hướng máy ngắm     nhập ngũ theo tiếng gọi núi sông.
           về phía các bạn nữ đang cuốc đất trồng rau để rồi
           sau đó mặc sức bình phẩm. Riêng tôi vì bản tính

                    _____________________________________________________________________________________________

                         Đặc San Bất Khuất 2015 – Khóa 8 B+C/72 TB/TX                                  56
   51   52   53   54   55   56   57   58   59   60   61