Page 80 - DAC SAN BK 2015
P. 80

Chờ Em Đến Giọt Cà Phê Cuối



           Kiến Hôi
                                                                muốn chửi thề mà huynh trưởng không dám, nên
               Nó  và  tôi  cùng  chung  một  trung  đội  trong   huynh  trưởng  kêu  Sang  Đui  vỗ  tay  vào  thân  bã
           quân  trường,  cùng  ngủ  chung  một  phòng  bốn     đậu  cho  bàn  tay  được  thẳng.  Sang  Đui  cứ  nhè
           mươi mấy mạng. Khi ra trường, nó về vùng IV mơ       hàng rào kẻm gai mà vỗ vào rồi lầm bầm chửi thề:
           ước của tôi. Tôi ra tận vùng I gần quê nhà của nó.        -  Tụ...Tựa ...cái  cây bã  đậu  này  gai  còn bén
           Hai đứa tôi, sống cùng nhau nhưng chắc chắn rằng     quá há!.
           không cùng nhau mà chết. Vì tôi chẳng thương nó,          Tựa là ...ngựa đó.
           mà nó cũng chẳng mến tôi.                                 Sở dĩ nói bé Nga là bồ ruột của Sang Đui vì là
               Thời  còn  là  tân  khóa  sinh,  nó  bị  ông  đại   bé Nga hay len lén theo đoàn quân để bán quà vặt,
           huynh trưởng quay mù trời, tôi muốn bỏ nhỏ với       sương sa sương sáo, mía ghim, hột vịt lộn. Mà hễ
           ông huynh trưởng quay  nó mù đất luôn đi vì tôi      thấy bé Nga thì Sang Đui mua ăn cho no thôi, khỏi
           chẳng ưa cái bản mặt kênh kênh của nó và chẳng       cần ăn cơm nhà bàn. Mối tình dịu dàng giữa anh
           ưa  cái  thân  hình  mảnh  khảnh  rắn  rỏi  như  lực  sĩ   sinh viên sĩ quan và cô bé lớp 11 hay đi bán dạo
           điền kinh của hắn. Con chuột bắp tay thì nhỏ như     đó kéo dài mãi như nắng và gió lồng lộng trên các
           trái dưa leo mà trưa trưa trời nóng hay ở trần vừa   bãi tập quân trường Thủ Đức nếu như không có sự
           đi  nhún  nhảy  vừa  gồng  gồng  bắt  ghét,  cặp  mắt   xuất hiện của thằng Phúc Cận.
           kính cận dầy cộm như hai đít chai xá xị cộng thêm         Nó xuất ra ...rầm rì dáng thông minh, tướng
           cái đầu tóc ngắn củn cởn không giống một hùng        lực sĩ. Em Nga choáng váng vì gương mặt trí thức
           binh  chút  nào.  Tên  nó  là  Phúc,  tụi  tôi  thêm  chữ   của thằng
           cận  cho  đúng  nghĩa  với  những  thằng  mang  mắt       Phúc có vài cọng râu lốm đốm và vài cái mụn
           kiếng. Những tên mang kính cận không biết vì học     cám  nổi  lên  tựa  người  hùng  trưởng  thành  thời
           giỏi  hay  vì  đọc  kiếm  hiệp  nhiều  vì  đường  nào   chiến chinh. Và nhất là khi tối về tan hàng xuống
           cũng thành đui. Nhưng có một điều tôi phải công      khu gia binh vào quán em Nga, thằng Phúc ó-đờ ly
           nhận rằng những thằng mang kính cận có số đào        cà phê chảy chậm mà sau này khỉ của dượng ... Hồ
           hoa  vì  tụi  con  gái  mắt  lé,  mắt  chênh  chênh  rất   gọi là cái nồi ngồi ngay trên cái cốc. Người bình
           ngưỡng mộ dáng trí thức của những tên này.           thường  tụi  tôi  gọi  là  cà  phê  phin.  Trong  khi  đó
               Thí dụ như cô bé Nga ở đồi bác sĩ Tín vốn là     thằng  Sang  Đui  cũng  vào  quán  em  Nga  gọi  ly
                                                                cream  soda  sữa  đá,  yếu  quá.  Nên  em  Nga  mắt
                                                                chênh  chênh  yêu  thằng  dáng  trí  thức  uống  ly  cà
                                                                phê  chảy  chậm  không  sữa  không  đường.  Thằng,
                                                                lúc  đó  tuổi  18  làm  gì  đủ  sầu  buồn  đau  khổ  bản
                                                                lãnh để nuốt trọn ly cà phê kẹo cứng đắng nghét
                                                                đó? Nhưng mặt nó vẫn kênh kênh buồn buồn lạnh
                                                                lùng làm cạn ly, tối đó thiếu điều phải chở nó lên
                                                                bệnh  xá  vì  táo  bón,  cơm  nhà  bàn  không  có  chỗ
                                                                chui ra.
                                                                     Nhưng  khi  Nga  đã  mết  thì  Nga  cứ  mết.  Nó
                                                                vẫn ó-đờ ly cà phê chảy chậm, chảy thật chậm để
           bồ ruột của thằng Sang Đui. Sang Đui thì không
           đeo kính cận khi còn trẻ nhưng tại mắt nó quáng      câu giờ ngắm Nga, tuy nhiên nó không dám uống
           gà, chiều chiều nó nhìn cây bã đậu thành cái hàng    nữa mà rình rình đổ từng ngụm nhỏ xuống đất. Tôi
           rào kẻm gai nên có lúc huynh trưởng biểu nó hét      vốn là người khờ khạo, nó đặt tên tôi là Kiệt Khờ,
           lớn trình diện cây bã đậu mà nó lần mò ra cái hàng   hỏi sao mầy không uống mà đổ đi uổng vậy? Nó
           rào trình diện om sòm ngoài đó. Huynh trưởng         cười  khẩy  lên  mặt  đàn  anh:  "Uống  cho  chết  à

                    _____________________________________________________________________________________________

                         Đặc San Bất Khuất 2015 – Khóa 8 B+C/72 TB/TX                                  80
   75   76   77   78   79   80   81   82   83   84   85