Page 83 - DAC SAN BK 2015
P. 83

Ngày đó tôi đã gặp em Minh trên đảo Galang           Khi tàu ra khỏi hải phận Việt Nam số khóm
           với gương mặt thất thần, nét kinh hoàng còn đọng     còn lại được vứt xuống biển hết và chúng tôi đã
           trên gương mặt thiếu niên khi em thuật lại chuyến    nhìn thấy được ánh sáng mặt trời.
           đi của mình cho mọi người nghe…                            Nhưng  qua  hai  ngày  sau  thì  lương  thực  cạn
                 “Tôi là người ở tỉnh Cần Thơ. Vì tôi sắp sửa   dần và chẳng bao lâu hết sạch, ngay cả xăng dầu
           bị đi “nghĩa vụ quân sự” sang Campuchia (bị VC       cũng  không  còn  nên  tàu  không  chạy  được  đành
           bắt lính) nên ba mẹ tôi tìm mọi cách cho tôi vượt    trôi lênh đênh trên biển cả.. Những người tổ chức
           biên  ra  nước  ngoài.  Tôi  đã  đi  rất  nhiều  chuyến   vượt biên thường là vậy, họ chỉ cho một ít lương
           nhưng  đều  bị  thất  bại  đôi  lúc  tôi  cũng  nản  chí   thực, xăng dầu rồi đẩy ra biển có ra sao cũng mặc.
           không  muốn  đi  nữa  nhưng  viễn  ảnh  đi  lính  cho   Họ  bảo  khi  ra  khỏi  hải  phận  Việt  Nam  có  tàu
           VC làm tôi sợ hãi nên vẫn tìm cách tiếp tục vượt     ngọai quốc nhiều lắm, người ta sẽ vớt tàu mình .
           biên, không được chuyến nầy thì tìm chuyến khác            Số người trên tàu vì say sóng, vì đói lạnh nên
           cho tới lúc thành công mới thôi.                     đều  mệt  nhoài,  rời  rã.  Cho  đến  đêm  thứ  ba  vào
                 Vào một ngày kia có người trung gian của tổ    khoảng 3, 4 giờ gì đó bỗng có một chiếc tàu lớn
           chức vượt biên tìm đến ba mẹ tôi cho biết sắp có     chạy gần đến tàu của chúng tôi, mọi người mừng
           một chuyến đi rất tốt, tàu đậu ngay bến sông chợ     rỡ, lạy tạ ơn Trời Phật. Khi chiếc tàu lớn đến gần
           Cần Thơ, được xuống “cá mập”* luôn không cần         mọi người mới nhận ra đó là tàu đánh cá của Thái
           phải đi “tắc xi”*. Ba mẹ tôi mừng rỡ và đưa trước    Lan. Những truyền thuyết về hải tặc Thái Lan khi
           cho ông ta một số vàng.                              còn ở Việt Nam chúng tôi đã nghe quá nhiều rồi
                 Đến ngày đi, người trung gian dẫn tôi xuống    nhưng chúng tôi không làm sao tránh khỏi, họ đã
           bến sông Cần Thơ chỉ cho tôi một chiếc ghe bầu       đến gần tàu tôi. Chúng tôi chỉ cầu mong sao gặp
           chở khóm. Tôi đã có kinh nghiệm vượt biên nhiều      được người tốt, trên đời cũng có kẻ xấu người tốt
           lần rồi nên khi nhìn thấy bảng số ghe: Hậu Giang     chứ! Họ cho tàu cặp sát tàu chúng tôi, một thủy
           số…..tôi  nhẩm  tính  cộng  lại  thì  ra  con  số  “  bù”   thủ Thái nhảy qua tàu tôi, hắn ta dùng một dây cáp
           nên tôi hơi  lo  sợ   nhưng ba   mẹ tôi đã đưa tiền   lớn cột tàu tôi và tàu họ lại với nhau rồi kéo tàu tôi
           trước rồi tôi không thể quay về, đành bước xuống     đi. Mọi người trên tàu mừng rỡ vì nghĩ rằng họ sẽ
           ghe.                                                 kéo giùm chúng tôi vô đất liền trao cho một trại tị
                 Khi  ngồi  trong  ghe  lòng  tôi  hồi  hộp  không   nạn nào đó.
           yên, số của ghe là số bù, và chiếc ghe là loại ghe         Khi  họ  kéo  tàu  tôi  đi  được  một  khoảng,  họ
           bầu (tức là ghe có mũi bầu tròn chỉ có thể đi trong   bỗng ngừng lại và nhảy sang tàu chúng tôi, họ xét
           kinh  rạch,  sông  ngòi  không  có  sóng  to  gió  lớn).   tất  cả  người  trên  tàu,  lấy  hết  của  cải  chúng  tôi
           Loại ghe đi biển phải có mũi nhọn và cao mới có      mang theo. Lạ lùng thay không một ai phản kháng
           thể lướt sóng được. Tôi chỉ còn biết đọc kinh cầu    dù họ chỉ có dao và búa không có súng đạn chi cả,
           nguyện  và  phó  mặc  số  mạng  cho  Bề  Trên  định   một  điều  lạ  nữa  là  họ  chỉ  có  8,  9  người  gì  thôi
           liệu.                                                trong khi trên tàu tôi có hơn 100 người gìa,trẻ, bé,
                 Vì ghe đậu ngay bến sông chợ nên người mua     lớn.
           kẻ bán tấp nập không ai để ý ai. Số hành khách từ          Sau khi lấy hết của cải, họ bước trở ra phía
           từ được chuyển xuống ghe, số khóm trên ghe vơi       trước tàu, một tên Thái  Lan nhìn thấy cô gái trẻ
           đi vì được chuyển sang ghe khác như một sự giao      hắn ta bỗng dừng lại đưa đôi mắt rực lửa nhìn cô.
           hàng đổi chác bình thường. Cuối cùng thì chỉ còn     Cô gái sợ hãi kêu rú lên thất thanh, hắn liền đưa
           khóm ở phía trước và phía sau ghe, chính giữ ghe     chiếc búa chặt ngang cổ cô gái, một vòi máu phún
           toàn là người. Tàu rời bến và chạy dọc theo giòng    ra và cô gái ngã qụy. Thật kinh hồn khi thấy họ
           sông  hướng  về  cửa  biển,  qua  những  trạm  kiểm   giết người dã man như vậy, nhiều bà lớn tuổi trên
           soát đều êm xuôi vì chắc người tổ chức có chi tiền   tàu sụp  lạy  chúng xin  tha chết,  chúng  chẳng nói
           cho công an VC mua bãi, bến rồi                      năng  gì  rồi  trở  về  tàu  và  chặt  đứt  sợi  dây  cáp.
                                                                Chúng tôi nghĩ rằng họ đã tha chết cho chúng tôi,



                    _____________________________________________________________________________________________

                         Đặc San Bất Khuất 2015 – Khóa 8 B+C/72 TB/TX                                  83
   78   79   80   81   82   83   84   85   86   87   88