Page 88 - DAC SAN BK 2015
P. 88

- Em biết thế nào Bố cũng xuống nữa cho    khi Mẹ mất, Bố cũng không làm nữa, chỉ còn mấy
           mà coi, Châu cười, Bố ở trên nhà một mình, nói       cậu con trai tiếp tục mà thôi.
           chuyện với mấy ông con trai, con rể đâu có hợp,           Khi miền Nam thất thủ, Saigon không có mùa
           mấy ông ấy toàn nói chuyện nhậu không hà. Thôi,      Xuân nữa. Lớp con trai, con rể của Bố đón Xuân
           em bắc cái ghế ở đây để Bố xuống sẽ có cái ngồi.     trong tù thì công việc này được bàn giao lại cho
           Đấy em nói có sai đâu, Bố xuống kìa, có ai cần       đám cháu. Nhưng bọn trẻ chỉ hái được có một hai
           báo cáo gì thì báo cáo đi.                           năm là thôi vì Ông không muốn cho lũ chó nhẩy
                     Chúng tôi đều cười ồ lên khi thấy bóng Bố   bàn  độc,  lũ  không  phải  trưởng  giả  mà  học  làm
           đến.                                                 sang, sai người đi ăn trộm, cưa cây của Ông. Lũ
                 - Có gì mà vui thế? Bố hỏi                     này  chuyên  môn  đi  rình,  những  nhà  nào  có  mai
                 - Tí Châu nói xấu Bố đấy Bố ạ                  đẹp, ban ngày làm bộ đến hỏi mua, chủ nhà không
                 - Tiên sư cái con này, Bố có gì xấu mà mày     bán, đêm về ăn cắp cả cây lẫn  chậu, dù chậu đã
           nói.                                                 được khóa bằng những sợi giây xích thật to. Đối
               Bố  tôi  hay  chửi  yêu  con  cái  như  thế  đấy.   với  những  cây  mai  trồng  dưới  đất  như  mai  của
           Ngày xưa lúc còn trẻ, Bố rất nghiêm khắc với các     Ông thì chúng chẳng ngần ngại cưa ngang cây để
           con, nhưng khi về già, nhất là sau khi Mẹ mất, Bố    lấy đi. Vì thế, hàng năm Ông thà nhìn cây mai lơ
           trở  nên  ít  nói  và  dễ  dãi  với  con  cái  nhiều  hơn.   thơ vài nhánh bông, để nhớ về một hình bóng thân
           Nhiều lần chúng tôi thấy Bố đứng trước bàn thờ       yêu nay đã xa xăm nơi nào, còn hơn là có một cây
           Mẹ thật lâu, thắp một nén nhang, lau đi, lau lại cái   mai thật đẹp, hoa nở vàng rực rỡ, để rồi sáng sớm
           hình của Mẹ, cặp mắt Bố thật buồn, chả bao giờ       ra  phải  ngỡ  ngàng,  đau  xót  khi  thấy  chỉ  còn  lại
           Bố quên được Mẹ, Bố đã khóc Mẹ bằng cả một           một gốc mai sần sùi mà thôi.
           quyển “ Nhớ Thương” và bằng những lời thơ đẫm             Gói  bánh  là  việc  của  đám  đàn  bà  con  gái,
           lệ, tha thiết nhất:                                  nhưng  canh  nồi  bánh  chưng  lại  là  bổn  phận  của
                                                                đám con trai, con rể. Thật ra, khi đêm về, trời hơi
                …Vắng một mình Em là vắng hết                   se se lạnh, ngồi quanh nồi bánh chưng, nghe tiếng
               Hoa không buồn nở, lá không xanh                 reo lách tách của những thanh củi trong lò, nhìn
               Nhà không ấm cúng, lòng anh chết                 ngọn lửa bập bùng trong bóng tối mà nhâm nhi vài
               Chỉ một bình hương, khói rẽ quanh…               con  khô  mực,  vài  hạt  đậu  phọng,  cùng  hớp  vài
                                                                ngụm bia thì quả thật là thú vị, là ấm áp biết bao
               Khi Mẹ tôi còn sinh tiền, Bố Mẹ tôi có cùng      nhiêu, thảo nào mà mấy ông tướng nhà tôi chẳng
           nhau trồng hai cây mai ở trước cửa nhà, một cây      dành nhiệm vụ này. Vì già Bố khó ngủ, hơn nữa
           mai tứ quý và một cây mai vàng mười sáu cánh.        thấy các con cái tụ họp vui vẻ quá, cụ cũng lò mò
           Hàng năm, cứ vào khoảng 15 ngày trước Tết là Bố      xuống góp chuyện cho vui. Những câu chuyện bắt
           Mẹ tôi lại rủ nhau ra vặt lá mai cho vui, con cái    trộm đêm 30, những chuyện ma đêm trừ tịch, rồi
           được  miễn.  Sau  này  khi  các  con  đã  lớn,  Mẹ   những phong tục tập quán trong ngày lễ, ngày Tết,
           nhường công việc này lại cho Bố và mấy cậu con       Bố kể làm mấy anh chị em tôi ngồi nghe say sưa,
           trai. Mẹ chỉ bảo, căn dặn rất tỉ mỉ:                 quên cả đêm đã qua mau như thế nào.
               - Cây mai sau khi vặt hết lá sẽ đâm ra nhiều          Bố tôi là một nhà văn khảo cứu về phong tục.
           đọt  non và cho nhiều hoa hơn, khi  nó ra đọt  thì   Chúng tôi luôn cố gắng làm theo những phong tục
           phải để ý ngắt bớt những đọt dài và để lại đọt tròn   trong ngày lễ, ngày Tết như sách Bố tôi đã viết.
           vì đọt dài sẽ ra lá, và đọt tròn cho hoa.            Tuy vậy nhiều khi có những thiếu xót lại sợ Bố la,
               Mẹ còn dặn là khi vặt lá mai nhớ phải ngắt từ    nên luôn luôn xúi cô út Tí Châu, cô con gái cưng,
           từ, chứ không phải cứ cầm cành lên, nắm lấy mà       giống mẹ nhất, đi dò ý Bố:
           tuốt đâu, làm như thế cành sẽ bị gãy và những đọt         - Bố ơi, phong tục mình sao rắc rối, nhiêu khê
           non vừa nhú lên cũng sẽ bị gãy theo, cây sẽ không    thế hả Bố, mà lại cổ hủ nữa. Không theo có được
           có nhiều hoa, không đẹp nữa. Công việc này sau       không hả Bố, Bố có la không?
                                                                     Bố cười dễ dãi:

                    _____________________________________________________________________________________________

                         Đặc San Bất Khuất 2015 – Khóa 8 B+C/72 TB/TX                                  88
   83   84   85   86   87   88   89   90   91   92   93