Page 92 - DAC SAN BK 2015
P. 92

Có Những Ước Mơ

           Tường Thúy

           Tháng Tư năm đó, tháng Tư buồn da diết               Dâng Tầu phỉ biển, sông và đất
           Tháng Tư về, đầy uất hận đau thương                  Nhưng người Việt, nòi giống anh hùng, bất khuất
           Nhớ ngày nào, những ngày tháng thê lương             Sẽ có ngày vùng dậy đập cộng nô
           Tôi lê bước tìm anh trong nước mắt                   Đuổi chúng đi, quét sạch lũ côn đồ
           Trên chuyến tầu đi từ Nam ra Bắc                     Để lấy lại giang sơn, Tổ Quốc
           Dọc đường , ôi bao nhiêu cảnh điêu tàn               Đập cho nát lũ buôn dân, bán nước
           Bao nhiêu cảnh tan hoang, đổ vỡ                      Bọn cầm đầu bỉ ổi, dã man
           Đã hằn dấu trên quê hương xứ sở                      Mà trong tim chúng chỉ biết tham lam
           Trước mắt tôi, Quảng Trị như còn kinh hoàng vì       Bọn sâu bọ, cả toàn dân đều ghét
           máu đổ                                               Tội ác chúng, lịch sử Việt Nam sẽ viết
           Đang còn loang trên quốc lộ đau thương               Cộng diệt rồi, nước Việt lại vinh quang
           Những nấm mồ xây vội, trắng xóa hai bên đường        Cờ Vàng tung bay rực rỡ huy hoàng
           Như từng bát cơm úp, trên quan tài người đã khuất    Trên thế giới và trong lòng dân tộc
           Dân chúng lầm than, áo quần rách mướp                Những đói khổ, những đau thương sẽ hoàn toàn
           Những đứa trẻ con, chân bước trên đường, lủi thủi,   biến mất
           lê thê                                               Đàn trẻ thơ lại cắp sách đến trường
           Đeo trên lưng những túi vải, vá víu trăm bề          Và toàn dân xây dựng lại quê hương
           Đựng đồ lượm được từ sáng sớm tinh mơ, kiếm          Một quê hương Việt Nam Tự Do, Công Bình và
           sống                                                 Bác Ái.
           Trên những bãi rác, bến sông, bờ cỏ trống
           Và học đường với chúng nghe xa lạ, viển vông         Tường Thúy
           Có một cái gì như đang đè nặng trong lòng
           Nghe chùng xuống, tái tê từ tâm khảm
           Dân tộc mình sao chịu nhiều bi thảm
           Xưa bị chiến tranh, giờ dưới ách bạo tàn
           Dưới gầm trời đầy những tiếng oán than
           Bởi loài quỷ đỏ vươn móng ra kìm kẹp
           Những người lính VNCH từng viết nên trang sử
           đẹp
           Đã rơi vào trong cạm bẫy vô lương
           Bị trả thù, bị đầy đọa thê lương
           Trong tù ngục mà ngày về không hề biết
           Trong biển cả, dân tìm Tự Do, làm mồi cho Thần
           Chết
           Bỏ lại gia đình, xứ sở, quê hương
           Những người con gái Việt Nam hiền dịu, dễ
           thương
           Đời khốn khổ, làm món hàng rao bán
           Khắp nước vang lên tiếng kêu ai oán
           Dân mất nhà, mất đất, mất con
           Khốn nạn hơn, bọn cộng bán nước non

                    _____________________________________________________________________________________________

                         Đặc San Bất Khuất 2015 – Khóa 8 B+C/72 TB/TX                                  92
   87   88   89   90   91   92   93   94   95   96   97