Page 95 - DAC SAN BK 2015
P. 95

QUÃNG  ĐỜI  TRÊN  DỐC  ĐỔ



           Trần-Công Anh-Dũng

           Saigon tháng 7, 1987 ….                              lên quả quyết lao thẳng xuống mặt sông mất hút
                                                                như một tinh cầu nhỏ âm thầm bay vào vô tận.
               ….. Cuối cùng tôi cũng lê được cái xe đạp cà          Tinh cầu!  Tinh cầu!
           tàng với những thứ lỉnh kỉnh buộc ràng treo móc           Có một thuở, đâu xa xôi gì, tôi đã từng là một
           trên nó lên đến đỉnh dốc cầu chữ Y cao nghệu.        tinh cầu bay trong tiếng hát quân hành hùng tráng,
               Dừng  lại  đây  trong  tư  thế  nghỉ  trên  yên  xe;   “…ta là tinh cầu bay trong thiên thanh …”
           chân co đặt trên bàn đạp, chân duỗi chống xuống           Ngày đó, ngày đó …
           lề đường tôi khoan khoái gởi theo gió sông lồng           Chúng tôi hơn hai  trăm  “tinh cầu” trẻ măng
           lộng chút mồ hôi đang bắt đầu ráo bớt trên lưng      đầy nhiệt huyết, ưỡn căng lồng ngực thanh xuân
           chiếc áo nhà binh sờn vai thân thiết.                gởi  lên  không  trung  lộng  gió  quân  trường,  tiếng
               Trong túi còn lại điếu thuốc cuối cùng, tôi đốt   hát và ước mơ sống hào hùng của mình …  “Giờ
           nó lên tự thưởng cho mình.  Từ Phú Xuân Hội với      từng  đòan  người  vượt  qua  biên  giới  quyết  chiến
           chiếc xe đạp tả tơi về đến đây kịp trước khi trời tôí   đấu, đã chiếm chiến công ngang trời…”
           quả là một kỷ lục, thực tế hơn, một điều may mắn          Chúng tôi, những cánh chim lẻ tẻ vừa rời xa
           cho tôi.                                             mẹ,  từ  khắp  các  miền  của  đất  nước  bay  về  hợp
               Mặt sông gờn gợn chút ánh sáng trăn trối của     thành một đàn đông đảo riú rít tập tành đời quân
           một  ngày  đã  tàn;  màu  đen  đục  sanh  sánh  gớm   ngũ vừa vui chơi cắn mổ lẫn nhau; vừa cùng đổ
           ghiếc của nước sông được hoà lẫn vào bóng tối;       mồ hôi hấp thụ nắng mưa, gió cát các quân trường
           khúc sông nhờ vậy trông cũng mát mắt với những       Quang Trung, Thủ Đức và Nha Trang để có thân
           người đang mỏi mệt và không khó tính lắm.            thể cường tráng hơn, tinh thần cương nghị hơn và
               Giờ này thành phố đang ngọ nguậy lên đèn.        đôi  cánh  soải  rộng  hơn  mà  nhận  lấy  cho  mình
               Những người đi làm vừa về đến nhà đang bận       những  trọng  trách  cao  cả,  thiêng  liêng  đầy  hãnh
           … thở để lâý lại sức chờ đợi nạp thêm chút năng      diện:  “Tổ Quốc, Danh Dự, Trách Nhiệm.”
           lượng qua bữa cơm chiều khiêm tốn để sáng hôm             Chúng  tôi,  đàn  chim  trưởng  thành,  đã  một
           sau lại ra khỏi nhà lao vào cuộc săn tìm cơm áo.     thời cùng thao thức băn khoăn trước những nan đề
           Những  người  muốn  giải  trí  buổi  tối  còn  đang  ở   của tổ quốc; cùng cặm cụi kề vai nhau gánh vác
           nhà vì cũng còn khá lâu mới đến giờ của những        những  nhọc  nhằn  của  một  quân  chủng  kỹ  thuật
           cuộc vui “tụ điểm …văn hóa” đang được tổ chức        hiện đại.
           nơi này nơi khác trong thành phố cho nên đường            Đàn  chim  ấy  từng  sát  cánh  bên  nhau  dọc
           xá cũng không đến nỗi nhiều xe cộ lắm.               ngang bay bổng trên không trung; vẫy vùng nhào
               Hạnh  phúc  bao  giờ  cũng  ngắn  ngủi;  điếu    lộn giưã đường ranh sinh tử, chia nhau đến cả lửa
           thuốc của tôi đỏ rực vì gió sông và những hơi “rít”   đạn của đối phương, và kể cả nhiều lần cùng nhau
           tham  lam  của  gã  chủ  nhân  phàm  tục  đã  nhanh   ngậm  ngùi,  đau  đớn  ghim  vào  tim  mình  từng
           chóng ngắn đến mức không thể cầm trên tay được       mảnh băng tang bè bạn!
           nữa!                                                      Thế rồi sau cơn bão tố nghiệt ngã của lịch sử
               Giữa lúc …hương lửa đang nồng nàn như thế,       dân tộc, đàn chim ấy đã tan tác bôn ba khắp bốn
           cuộc chia ly thật là tức tưởi!  Từ những ngón tay    phương trời.  Bây giờ trên mặt … cầu chữ Y này
           tiếc nuối của tôi, tàn thuốc bay bổng lên cao, vẽ    chỉ còn có tôi, một cánh chim lẻ loi cô độc.
           lên cái nền nhá nhem của bóng tối một nét phác đo         Cánh chim lạc đàn lẻ loi  chấp  chới  trong tà
           đỏ mơ hồ.  Cái chấm đỏ hồng ấy như ngập ngừng        dương thoi thóp là một hình ảnh thê lương!   Còn
           trên không rồi từ từ đổi hướng, sau cùng sáng rực    thê  lương  hơn  nữa  khi  cánh  chim  đó  thậm  chí

                    _____________________________________________________________________________________________

                         Đặc San Bất Khuất 2015 – Khóa 8 B+C/72 TB/TX                                  95
   90   91   92   93   94   95   96   97   98   99   100