Page 99 - DAC SAN BK 2015
P. 99

lưu “hận thù đằng đằng” với đòn gánh trên tay; tôi   Các  con  phải  hãnh  diện  vì  điều  đó;  chỉ  những
           sẽ ngã gục đau đớn ê chề mà trước khi lìa đời có     người đầy uy tín mới được ghi nợ thoải mái như
           thể còn phải nghe vài người đi đường … nông cạn      vậy và các con cũng phải hãnh diện mỗi khi thay
           (ở đời thiếu gì người như thế!) hấp tấp kết luận rồi   mặt bên A là bố để đi mua chịu cà phê thuốc lá lẻ
           bộp chộp xỉ vả:  “Chết là đáng kiếp! ăn giựt không   với bên B khi bố có khách khứa, bạn bè đến thăm.
           coi ngày, chạy không kịp chớ gì!”.                   Làm những việc đó là các con đã tham gia trong
               Chết là do số mệnh, là chuyện bình thường;       quá trình thực hiện các hợp đồng kinh tế kể trên
           vợ  con  đau  buồn  một  thời  gian  rồi  cũng  nguôi   không có gì là kỳ , là mắc cỡ cả.
           ngoai; thế nhưng, mang tiếng là vì ăn giựt ăn chạy        Sau khi bố … hy sinh, các con lấy tiền lương
           bị đánh đến chết thì tủi hổ tông môn, mất mặt bầu    hai tuần xây lò muôí trong túi quần của bố trả hết
           cua và nhục nhã cho gia đình biết bao!               nợ cho các bà hàng quà trong xóm.  Đống đồ nghề
               Tiếng lành đồn gần, tiếng dữ đồn xa!  Mà có      của  bố  mà  những  người  đi  đường  tốt  bụng  (vẫn
           khi chẳng phải là “đồn” mà là báo đăng!  “Phóng      còn những người như thế các con ạ!) thu lượm và
           viên” bây giờ ai chả làm được!  Viết theo lời đồn    … ngậm ngùi trao lại cho mẹ và các con thì hãy
           chẳng phải là lấy tin tức từ … nhân dân sao? (làm    đem ra chợ trời bán đi; giá trị của nó tương đương
           báo  thiếu  gì  người  như  thế!)!    Đến  nhà  thương,   với tiền công một tuần làm việc của bố (nói cho
           nhà  xác  đưa  thẻ  nhà  báo  ra  hỏi  tên  họ,  địa  chỉ   các con biết để không bị người ta mua rẻ!).
           người chết rồi về nhà rung đùi ngồi viết.                 Tiền bán đồ nghề  các con thuê người ta lén
               Để cho bản tin dài thêm mau đầy trang báo lại    đặt nơi bố ngã xuống một tấm bia nhỏ ghi hàng
           có vẻ như là đã được “thâm nhập thực tế và điều      chữ:  “ Nơi đây, đã sòng phẳng trút nợ đời, một
           tra tỉ mỉ” thì bịa thêm những hành vi bất lương,     người đầy uy tín!”  tấm bia đó về sau ta sẽ “xây
           bất chính của người chết.  Người chết rồi thì còn    dựng lại đàng hoàng hơn to đẹp hơn”
           biết người ta viết gì về mình, có biết cũng chẳng         Tới đây chiếc xe đã đạt đến tộc độ chỉ có Trời
           thể  lên  tiếng  đòi  hỏi  đính  chính;  còn  vợ  con  gã   hoặc  Diêm  Vương  mới  làm  ngừng  lại  được;  nó
           “dân  ngu”  đã  chết  thì  cũng  chỉ  là  …  loài  “khu   rung lên dữ dội, rung high frequency, tôi biết nó
           đen” còn dám kiện cáo khiếu nại gì.                  sắp rã rời ra và sụp xuống.  Tôi quyết định phải
               Không!  Không thể để sự việc xảy ra như thế      đáp … bụng (tất nhiên là bụng tôi) trước khi đâm
           được!                                                sầm vào xe cộ của một người vô can nào đó.
               Không!  Không thể như thế được!                       Một lần nữa số mệnh lại khẳng định cho tôi
               Các con măng sữa ngây thơ của bố.                biết mình chỉ là một kẻ lừng khừng, do dự chậm
               Nếu hôm nay trên cầu chữ Y này (“Y dài” hay      lụt
           là “Y cù lét” đó!  Hi hi hi!), bố có … mệnh hệ nào        Trước khi tôi nhảy ra khỏi xe để “đáp bụng”
           thì các con yên chí là bố đã “ hy sinh” một cách     thì cả xe lẫn người tôi như một viên đạn đại bác
           trong  sạch  vì  tai  nạn  xe  cộ;  không  bao  giờ  có   khổng lồ lao … trực xạ vào một khối to tướng đen
           chuyện bố ăn quịt hay ăn chạy, ăn giựt bị đánh hội   ngòm thình lình xuất hiện chắn ngang đường.
           đồng đến chết!                                            Tôi  định  hô  to  khẩu  hiệu  --Vợ  và  các  con
               Các con và mấy bà hàng quà trong xóm mình        muôn năm-- theo “khuôn thước thời đại” trước khi
           đều  biết  con  người  …  khẳng  khái  của  bố.    Khi   “hy sinh”  nhưng không kịp nữa!  Tội nghiệp vợ
           “kẹt” lắm thì bố chỉ ăn … chịu hay mua chịu là       tôi và lũ con thơ dại không được biết rằng trong
           cùng!    (Ăn  chịu  là  ăn  trước  trả  sau,  là  sự  thoả   phút giây lâm tử tôi đã cấp tốc tom góp hết … tâm
           thuận trên căn bản tin tưởng lẫn nhau, không ai ép   hồn hướng về họ!
           buộc ai, là hợp đồng kinh tế vi mô, quy mô nhỏ lẻ         Trong tích tắc thời  gian khủng khiếp đó, tôi
           trong đó bên A là người ăn chịu / ăn thiếu, mua      nghe  tiếng  sắt  thép  va  đập  vào  nhau  chát  chúa,
           chịu/  mua  thiếu,  bên  B  là  người  bán  chịu  /  bán   tiếng la hét của nhiều người và mắt tôi tối sầm lại.
           thiếu.)                                                   Không  giống  như  trong  các  tiểu  thuyết  lãng
               Mỗi bà bán hàng quà trong xóm đều ghi tên        mạn hay các truyện tình cảm tôi từng được đọc;
           bố một cách“ thân thương” trong sổ ghi nợ của họ.    tôi tỉnh lại không phải trên chiếc giường êm ái của

                    _____________________________________________________________________________________________

                         Đặc San Bất Khuất 2015 – Khóa 8 B+C/72 TB/TX                                  99
   94   95   96   97   98   99   100   101   102   103   104